Chồng chán cơm thèm phở nên thủ thỉ
	Ăn mãi cơm nhà, ngán tận hông
	Thèm sao bát phở quán bên sông
	Phở ngon, đậm chất vi dinh dưỡng
	Xin phép bà, tôi thử được không?
Bà vợ nghe xong, hiểu ý chồng. Hơi tức tối, nhưng vẫn thủ thỉ lại với chồng:
	Cơm nhà còn dẻo trong nồi đồng
	Phở chỉ thơm tho mùi viễn vông
	Bổ dưỡng gì đâu, toàn bột ngọt
	Cơm mình chất lượng lắm nghe ông!
Ông chồng tiếp tục nài nỉ vợ, nhưng lần này kiên quyết hơn:
	Cơm nhà lạt lẽo, chẳng say nồng
	Phở đấy dẻo dai, đúng ý ông
	Thôi cứ để tôi qua nếm thử
	Một tô chỉ tốn có vài đồng?
Bà vợ lần này tức ra mặt, nên gặn giọng kiên quyết lại vơi chồng:
	Phở nấu giò heo chửa cạo lông
	Ăn vào bệnh chết đó nghe ông?
	Ham chi của lạ, mắc vào “Ếch”
	Chỉ có cơm nhà, bảo đảm không?
Ông chồng thấy khuyên vợ không có áp phê, nên lớn tiếng hơn thua:
	Nói mãi mà bà chưa chịu thông?
	Tôi qua nếm thử chút cay nồng
	Rồi mai khi đói dùng cơm lại
	Thổi lửa, chung cơm tình vợ chồng.
Bà vợ lần này bốc hỏa thật sự, cơn “Hoạn Thư” đã đỉnh điểm:
	Cơm nhà chán cũng ăn nghe ông?
	Đừng có mon men, phở với nồng
	Cơm lạt thì bà thêm mắm, muối
	Phở kia béo ngọt, cũng là không?
Cha hàng xóm bên nhà nghe được cuộc tranh luận nãy giờ, vội hô sang:
	Kề cận bên nhà, tôi cứ trông
	Mong rằng nếm thử cơm nhà ông?
	Ông chê thì để tôi vài bát!
	Tôi nếm thử xem có ngọt không?
Bà vợ cha hàng xóm nghe thế, cũng lên tiếng nói với chồng mình:
	Cơm khét nhà người, chi việc ông?
	Nhà mình có thiếu cháo cơm không?
	Chớ mà ăn vụng, coi chừng đấy?
	Bà biết thì roi đánh téc mông…
Ông chồng lúc này cũng bực mình lên tiếng:
	Cơm khét, cơm khê cũng kệ ông
	Đứa nào bước tới, chết nghe không?
	Chưa ăn, ông để dành khi đói
	Đừng tưởng ông đây, hết mặn nồng?
Bà vợ được thế, nên hù chồng:
	Sáng dạ ra chưa, cái bụng ông?
	Cơm mình lắm kẻ vẫn đang trông
	Cơm nhà thơm phức ra ngoài ngõ
	Để hở trộm vào, rinh mất không?
Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:
	Tôi hết thèm rồi, phở với nồng
	Cơm mình đậm chất, để cho ông
	Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
	Tôi thử bà thôi có biết không…
        
        
            Nhớ em nơi huyện nhỏ
            Lượt xem: 19759
        
        
        18/08/2013 19:03
        
            em đi về Kiến Xương
mùa này mưa bão lắm
phòng anh mờ hơi sương
nhớ em nhu nhớ nắng
        
    
        
        
            Trừ đi
            Lượt xem: 18272
        
        
        18/08/2013 19:03
        
            Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
Có phải tôi viết đâu? Một nửa
Cái cần viết vào thơ, tôi đã giết đi rồi!
Giết một tiếng đau, giết một tiếng cười,
        
    
        
        
            Thu
            Lượt xem: 25797
        
        
        18/08/2013 19:02
        
            Chao ơi! Thu đã tới rồi sao?
Thu trước vừa qua mới độ nào!
Mới độ nào đây, hoa rạn vỡ,
Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao.
        
    
        
        
            Đêm tập kết
            Lượt xem: 18754
        
        
        18/08/2013 19:01
        
            Gà ơi đừng gáy vội
Tinh mơ là xuống tàu
Ta đi thì địch tới
Gà ơi, mày nỡ sao?
        
    
        
        
            Tiếng hát con tàu
            Lượt xem: 21454
        
        
        18/08/2013 19:00
        
            Tây bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc?
Khi lòng ta đã hóa những con tàu
Khi tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu.
        
    
        
        
            Một người thường
            Lượt xem: 15887
        
        
        18/08/2013 18:58
        
            Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ
        
    
        
        
            Giếng
            Lượt xem: 28901
        
        
        18/08/2013 18:57
        
            Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.
        
    
        
        
            Bác
            Lượt xem: 18501
        
        
        18/08/2013 18:54
        
            Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lí
Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười.
Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác,
Bác sống trong ta, Bác ở giữa đời.
        
    
        
        
            Xuân
            Lượt xem: 17859
        
        
        18/08/2013 18:53
        
            Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !
        
    
        
        
            Tìm đường
            Lượt xem: 17170
        
        
        18/08/2013 18:52
        
            Nửa thế kỷ tôi loay hoay
Kề miệng vực
Leo lên các đỉnh tinh thần
Chất ngất
        
    
Hiển thị 2451 - 2460 tin trong 2652 kết quả