Anh vọng nghe tiếng hát bỗng bàng hoàng
	Đôi mắt mùa thu ru êm ả
	Ôi, hồ xưa! Những đêm trăng lộng gió
	Những đêm không chiếu, không màn
	
	Tiếng hát ấy vẳng xa đã vào bụi cát
	Em mãi còn kỉ niệm trong anh
	Như hạnh phúc đời anh: cái thực là hư cả
	Cái đã hư xưa mới chính thực là mình
	
	Cuộc đời như bóng mây qua vũ trụ
	Chiếu ở rất xa,
	                        qua hồn ta,
	                              
	Ôi! Hư vô, sao quặn xiết lòng ta?
	Hỡi đêm tàn!
	Có nghe tiếng em vẫn hát tận hồ xa...
	
	PHẠM NGỌC THÁI
	Trích tập "Rung động trái tim", Nxb Thanh niên 2009
	LỜI BÌNH:  Nhà thơ Phạm Ngọc Thái có nhiều thơ hay, đặc biệt là thơ tình. Bài "Anh vọng nghe tiếng em hát bên hồ" này, cứ gieo vào tôi một nỗi cảm hoài da diết:
	                              Anh vọng nghe tiếng hát bỗng bàng hoàng
	                              Đôi mắt mùa thu ru êm ả
	                              Ôi, hồ xưa! Những đêm trăng lộng gió
	                              Những đêm không chiếu, không màn
	      Tiếng hát mà ngày ấy thiếu nữ vẫn thường hát cho anh nghe trong những đêm trăng bên hồ. Người thiếu nữ có đôi mắt mùa thu dịu dàng, êm ái. Đây là mùa thu đất trời hay mùa thu trong em? Bởi hình ảnh mùa thu đây cũng chỉ còn được gợi lại trong kí ức cùng với tiếng hát của em vọng về, nó càng trở nên sâu lắng, khắc khoải.
	     Hình tượng: Những đêm không chiếu, không màn /-  Nói về kỉ niệm những tháng năm của tình yêu tuổi trẻ, mơ mộng và thiêng liêng. "... không chiếu, không màn" cũng có nghĩa là màn trời, chiếu đất.  Nhưng màn trời, chiếu đất của những kiếp lang thang là cảnh cát bụi, gió mưa - Còn màn trời, chiếu đất để diễn tả về tình yêu gái trai lại là hình tượng có tính mĩ học của thiên nhiên. Những đêm không chiếu, không màn ấy... họ đã tha thiết yêu nhau. Và chính trong cái không gian mộng mơ đó, người con gái đã cất tiếng hát. Tiếng em nhỏ nhẹ chỉ đủ cho anh nghe, lẫn vào gió thổi cùng trăng sao. 
	     Đấy, cái khúc thơ đầu nhà thơ đã diễn tả về khung cảnh thiên nhiên và tình yêu bằng cảm xúc trào lên trái tim anh, để bật ra những lời thơ say đắm, thân thương. Kỉ niệm ngọt ngào quá !... Đáng yêu quá !... Giọng thơ khá du dương:
	                             Ôi, hồ xưa! Những đêm trăng lộng gió...
	     Sang khúc thứ hai, tác giả trở về với thực tại. Những năm tháng tươi đẹp, mộng mơ đã qua đi. Em cũng không còn bên anh. Nhà thơ thầm than: 
	                            Tiếng hát ấy vẳng xa đã vào bụi cát
	                            Em mãi còn kỉ niệm trong anh
	     Tất cả chìm lẫn trong cát bụi. Thơ đi vào triết lý về tháng năm và cuộc đời.  Khát vọng và thực tế. Tình yêu và sự chia ly. Đó là những mâu thuẫn của cuộc sống. Nhà thơ phát biểu về hạnh phúc của đời anh thế nào?
	                            Như hạnh phúc đời anh: cái thực là hư cả
	                            Cái đã hư xưa mới chính thực là mình
	     Ở hai câu trên của khúc thứ hai như vừa phân tích, là tác giả nói về sự bất diệt của tình yêu! Mặc dù tình đã qua, tất cả vào cát bụi... nhưng em mãi mãi là một kỉ niệm không phai mờ  trong anh. Mang màu sắc hoài niệm.
	     Còn hai câu dưới thì triết lí: Cuộc sống của anh hôm nay, cái vẫn đang tồn tại lại chính là... hư ảo? Còn cái đã vào hư ảo, mới thực là hạnh phúc của cuộc đời. Xin phân tích ít nét về sự triết lý của hai câu thơ này, hay thế nào?
	     Vì sao cái "thực" lại là "hư"? Câu thơ có ý ẩn, cảm xúc phát ra từ tâm linh. Nghĩa là về "thần" chứ không phải về "chất". Tính triết lí nó nằm trong linh hồn con người hơn là bản thể. Tức là, dù tháng năm cát bụi, nhưng tình em mãi mãi còn trong cuộc sống cũng như trái tim anh. Cho nên, chính cái tình yêu "hư ảo" ấy đã trở thành ý nghĩa tồn tại, giá trị đời sống tinh thần của nhà thơ.
	    Ta lại thấy, nếu mặt phải của tình yêu là nguồn hạnh phúc vô biên - Thì mặt trái của nó khi bị tan vỡ, bên những khổ đau dày vò và thương tiếc... cũng là nguồn hạnh phúc cuộc đời. Chính tính triết lý hai mặt này, về phương diện thi ca đã đẩy nỗi thơ đi đến sự tột cùng. Để nói về giá trị lớn lao, bất hủ của tình yêu! Vậy là, từ cái kí ức nhớ về tiếng hát của người thiếu nữ xưa vọng trong tâm trí, nhà thơ đã dệt nên cả một bản tình xô-nát bên hồ.
	     Sang khúc thứ ba, khúc thơ cuối cùng:     
Thơ tự do hiện đại Phạm Ngọc Thái thực sự là rất mới. Thơ viết phóng khoáng, chuyển đổi tứ tự nhiên, hình ảnh, ngôn ngữ sinh động trong nhịp điệu thi ca... mà không rơi vào sự mượt mà nhàm chán. Có thể nói - Tác giả thuộc các nhà thơ tự do, gieo thơ hiện đại đã vào hàng bậc tinh luyện, nhẹ nhàng.
        
        
            Câu chuyện người thương binh
            Lượt xem: 32555
        
        
        18/12/2014 00:03
        
            Tôi gặp anh trong quán nghèo phố nhỏ
Một buổi chiều có lắm lá me bay
Cùng tâm sự nên hòai niệm cả hai
Màu áo trận còn vương mùi khói súng
        
    
        
        
            Những mảnh đời khốn khổ
            Lượt xem: 32528
        
        
        18/12/2014 00:01
        
            Bên đống rác buổi trưa hè gay gắt
Một mái đầu còn trong trắng ngây thơ
TuổI của em chỉ đứa bé dại khờ
Nhưng nào biết lớp trường và sách vở
        
    
        
        
            Nỗi lòng của mẹ
            Lượt xem: 34880
        
        
        18/12/2014 00:00
        
            Mẹ buồn ánh mắt xa xăm
Trông về quê ngọai phía ngang lưng trời
Bao năm cô lẻ xứ người
Âm thầm lây lất cuộc đời tha hương
        
    
        
        
            Nỗi buồn của cây
            Lượt xem: 33537
        
        
        17/12/2014 23:58
        
            Từ trong lòng đất
Hiện lên một màu xanh
Chỉ có lá không có cành
Vươn mình lớn lên cùng mưa gió
        
    
        
        
            Dòng sông thơ
            Lượt xem: 39287
        
        
        17/12/2014 23:56
        
            Anh muốn gởi
Vào thơ, hình ảnh của mẹ và em
Để làm những giấc mơ êm đềm
Cho cuộc đời đầy nhiễu nhương danh lợi
        
    
        
        
            Chỉ là ví dụ
            Lượt xem: 37372
        
        
        17/12/2014 23:54
        
            Anh chỉ ví dụ thôi nhé
Trên tay em là một con dao
Trái tim anh rạch lấy một đường sâu
Gục xuống có quên đi nỗi nhớ
        
    
        
        
            Bên giậu tím buồn
            Lượt xem: 39497
        
        
        17/12/2014 23:54
        
            Nhà tôi có giậu mồng tơi
Có hàng dăm bụt tím ngời bên nhau
Nhà em có một giàn trầu
Có cây so đũa hàng cau xanh buồng
        
    
        
        
            Tiếng võng trưa hè
            Lượt xem: 26598
        
        
        17/12/2014 23:53
        
            Thuở nào nhịp võng ru đưa
Em nằm xõa tóc giữa trưa mùa hè
Ơ ầu tiếng vọng êm nghe
Gió hiu hiu thổi khóm tre sau vườn
        
    
        
        
            Lý tình ghen
            Lượt xem: 37252
        
        
        17/12/2014 23:50
        
            Hò...ơ...ớ...ơ
Thì qua cũng một lòng mà
Cớ sao bậu lại...hò ơ..ớ..ơ..hờn xa dỗi gần
        
    
        
        
            Lý ngò ôm
            Lượt xem: 27840
        
        
        17/12/2014 23:49
        
            Con cá rô ngược dòng sông lách nước
Qua nhớ bậu qua vòng xuống đi lên
Ra bờ ao ngồi đó có mình ên
Tay ngắt hết đám ngò vừa xanh lá
        
    
Hiển thị 1571 - 1580 tin trong 2678 kết quả