Thơ

19/12/2014 15:32
Lượt xem 30257
Tác giả: Trần Duy Kỳ
 
Nếu em hỏi: "Tình yêu là gì nhỉ ?"
Anh sẽ bảo rằng: "Biết trả lời sao!"
Khi vũ trụ bao la với muôn vạn vì sao
Khi tình yêu con người với trăm ngàn trắc trở

Đừng định nghĩa tình yêu, một điều không thể có!
Hãy nói về tình yêu, như nói với chính mình
Nét trung thực hiền hòa
Nỗi khó khăn, hiện hữu

Anh đã viết cho em muôn ngàn lời tâm sự
Dù thâm tâm chẳng muốn viết bao giờ
Anh đã nói với em trăm ngàn lời yêu thương
Dù hiểu rằng, mình không hề được nói

Anh cảm thấy quanh mình như đêm tối
Cảm tình riêng như muôn mối tơ vò
Mặc cuộc đời muôn ngõ ngách quanh co
Trong giông bão anh như đò vô hướng

Có đôi lúc thấy chân mình cỏ vướng
Cỏ thật mềm, nhưng thắt chặt tim anh
Bước ra đi, lo hai ngã chia ngăn
Muốn ở lại ! Song sợ tình vụng dại

Suy gẫm tương lai, nghi ngờ hiện tại
Bởi cảm tình vụn dại, vạn đường ra
Thứ cảm tình trên miệng các loài hoa
Có lẽ thật ! Nhưng chưa là vĩnh cửu

Tình cảm ấy đối với anh chưa đủ
Dấu bàn chân chưa in phủ bụi trần
Trên đường đời còn vất vả, gian truân
Với nghề nghiệp hẳn đôi phần túng thiếu

Liệu lúc ấy có còn ai chịu hiểu
Hay mình anh tự hiểu lấy tình anh
Rõ cuộc đời như sợi chỉ mong manh
Nghĩa tri kỷ tan tành theo ảo mộng

Nhưng em hỡi tim anh bừng hy vọng
Mơ ngày mai khi gió lộng ngàn phương
Hai con thuyền chưa dày dạn phong sương
Vẫn kiêu hãnh vươn mình trên sóng cả

Mặc bão biển cố làm cho tan rã
Buộc vùi xương gục ngã dưới chân cồn
Nhưng làm sao ngăn hai mảnh tâm hồn
Vẫn quyện chặt theo với hồn tranh đấu

Anh nhìn em thấy bao điều yêu dấu
Em nhìn anh chưa thấy được lòng anh
Em nhìn đời trong ánh mắt long lanh
Chưa thấy cảnh chiều tà đang vụt xuống

Ở hiện tại em mang nhiều ước muốn
Rồi ngày mai em gặp phải cuồng phong
Giữa cuộc đời như biển cả mênh mông
Em sẽ sống không phút nào thanh thản

Rồi em trách bởi tình anh lãng mạn
Yêu vội vàng không tính toán xa xôi
Để cánh hồng theo con nước buông trôi
Mặc sóng gió dập vùi thân liễu mảnh

Giấc mộng đẹp chỉ còn là ảo ảnh
Hy vọng giờ như viễn cảnh mong manh
Em giận hờn, em đỗ lỗi cho anh
Tại ai bảo rằng anh không nói trước.
Các tác phẩm khác

Xa xưa Sài Gòn Lượt xem: 13252
18/08/2013 15:41
Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau

Thấy dễ mà khó Lượt xem: 10620
18/08/2013 15:39
Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.

Nắng phai Lượt xem: 13007
18/08/2013 15:36
Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!

Nhớ Tú Xương Lượt xem: 16992
18/08/2013 15:34
Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh

Thơ tặng vợ Lượt xem: 14266
18/08/2013 15:32
Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông

Tự cười mình - Ii Lượt xem: 11859
18/08/2013 15:25
Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.

Tự cười mình - I Lượt xem: 14288
18/08/2013 15:24
Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh

Ta chẳng ra chi Lượt xem: 15766
18/08/2013 15:22
Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.

Ông Cử thứ năm Lượt xem: 11921
18/08/2013 15:21
Ông cử thứ năm, con cái ai ? (1)
Học trò quan đốc Tả Thanh Oai.
Nghe tin, cụ cố cười ha hả
Vứt cả dao cầu xuống ruộng khoai !

Phố hàng Song Lượt xem: 13039
18/08/2013 15:19
Ở phố Hàng Song thật lắm quan, (1)
Thành thì đen kịt, đốc thì lang (2)
Chồng chung vợ chạ, kìa cô Bố
Đậu lạy quan xin, nọ chú Hàn.

Hiển thị 1261 - 1270 tin trong 1416 kết quả