Bóng người ta nghĩ bóng ta
	Bóng ta, ta nghĩ hóa ra bóng người
	Tỉnh tinh rồi mới nực cười
	Giấc hồ ai khéo vẽ vời cho nên ?
	Cô đào Sen là người Thi Liễu
	Cớ làm sao ỏng ẹo với làng nho ?
	Bóng đâu mà bóng đè cô
	Bỗng thấy sự nhỏ to thêm thắc mắc
	Cố hữu diệc vi thân ngoại vật
	Khán lai đô thị mộng trung nhân (1)
	Sực tỉnh ra nào biết chuyện xa gần
	Còn văng vẳng tiếng đàn lần tiếng trống
	Quân bất kiến Thiên thai động khẩu cần tương tống(2)
	Dẫu bóng ta, ta bóng có làm sao
	Thực người hay giấc chiêm bao ?
	
	(*) Theo các cụ già địa phương cho biết, thì một hôm Dương khuê đến chơi với nhà thơ, và nhà thơ lại mời đến chơi nhà anh rể tên là Nguyễn Chính . Nhân đó ông Chính cho gọi cô Đào Sen đến hát, mãn tiệc hát, cô Sen xuống ngủ ở nhà dưới và bị người nhà chọc ghẹo . Cô Sen kêu lên, nhà thơ nghe tiếng, liền hỏi cô Sen thì anh kép chống chế là cô ấy bị bóng đè . Nhà thơ biết ý, bèn làm đùa bài hát này và bảo cô Sen lên hát ngay bấy giờ .
	
	(1) Hai câu này đại ý : ở đời phàm những cái gì ta có đều là vật ngoại thân cả, và ngẫm lại người đời đều ở trong giấc mộng cả .
	
	(2) Câu này dẫn điển Lưu Thần Nguyễn Triệu vào núi Thiên thai hát thuốc, gặp và lấy tiên . Ở với nhau được sáu tháng, hai chàng nhớ nhà đòi về, hai nàng tiên ân cần tiễn ra cửa động
        
        
            Có phúc có phần
            Lượt xem: 27282
        
        
        21/08/2013 19:48
        
            Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần
        
    
        
        
            Vô sự là hơn
            Lượt xem: 21501
        
        
        21/08/2013 19:47
        
            Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho
        
    
        
        
            Dĩ hòa vi quý
            Lượt xem: 16056
        
        
        21/08/2013 19:46
        
            Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua
        
    
        
        
            Của nặng hơn người
            Lượt xem: 19996
        
        
        21/08/2013 19:45
        
            Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười
        
    
        
        
            Cảnh nhàn
            Lượt xem: 19199
        
        
        21/08/2013 19:44
        
            Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
        
    
        
        
            Lòng vô sự
            Lượt xem: 21620
        
        
        21/08/2013 19:43
        
            Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen
        
    
        
        
            Mùa thu đi chơi thuyền
            Lượt xem: 13220
        
        
        21/08/2013 19:43
        
            Nước xuôi nước ngược, sóng dâng triều
Thuyền khách chơi thu, nọ phải dìu
Chèo vượt bóng trăng, nhân lúc hứng
Buồm giong ngọn gió mặc cơn siêu
        
    
        
        
            Mặc chê khen
            Lượt xem: 24843
        
        
        21/08/2013 19:42
        
            Thị phi chẳng quản, mặc chê khen
Ngu dại chan chan, tính đã quen
Cảnh cũ điền viên, tìm chốn cũ
Khách nhàn sơn dã, dưỡng thân quèn
        
    
        
        
            Tự thán
            Lượt xem: 8877
        
        
        21/08/2013 19:41
        
            Gần son thì đỏ, mực thì đen
Sáng biết nhờ ơn thửa bóng đèn
Ăn uống miễn theo nơi phép tắc
Tới lui cho biết lẽ kinh quyền
        
    
        
        
            Thói đời
            Lượt xem: 84551
        
        
        21/08/2013 19:39
        
            Thế gian biến đổi vũng nên đồi
Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi
Còn bạc, còn tiền còn đệ tử
Hết cơm, hết rượu hết ông tôi
        
    
Hiển thị 861 - 870 tin trong 1279 kết quả