Tiếng chân bước rất êm
	Bàn chân không để dấu
	Mà bền mà nung nấu
	Chân của người đi đêm
	Chân của người bán đất..
	Một ngọn đèn sáng lên
	Cháy trong từng ánh mắt
	Dây théo gai bốn mặt
	Một ngọn đèn đêm đêm
	Thức cho ta tìm giặc
	Canh cho ta đi lên
	Một ngọn đèn niềm tin
	Hơn mọi nguồn ánh sáng
	Mà nỗi mong của mẹ
	Là ánh nhìn của em
	Im lặng mà đi lên
	Với tầm đèn trước mặt
	Dây thép gai thì cắt
	Mìn ta lần dây vương
	Chân ta quen đẫm đất
	Lờy chân mà nắm đường
	Vấp thì ta rẽ quặt
	Đau thì cố nghiến răng
	Nếu chúng muốn hung hăng
	Chặn đường hòng phục kích
	Lấy súng mà rẽ giặc
	Lấy súng mà đi lên
	Vì bước chân-ngọn đèn
	Không phải là khoảng cách
	Của con đường chúng ta!
	Xin chào mẹ, chào cha!
	Xin chào em, chào út!
	Cha mẹ chào các con!
	Thương con muốn đứt ruột!
	Ngồi lại dưới ngọn đèn
	Gỡ cho con hạt đất
	Vá cho anh miếng rách
	Đây việc mẹ đã làm
	Đây việc em đảm trách
	Cả một ngày xáp giặc
	Nói qua từng mũi kim.
	Ngày mai mẹ xuống đường
	Giành cho con mặt đất
	Ngày mai dẫu còn đêm
	Ngọn đèn càng sáng rực
	Con lại đến trước đèn
	Trong-ngoài khơi chấm lửa
	Một bình minh phá kềm
1973
        
        
            Quán mưa
            Lượt xem: 35311
        
        
        20/12/2014 09:51
        
            Giã từ một cơn mơ đẹp
giọt sương trên mắt Hương
gương mặt nghiêm trang mà trẻ ranh của Yên
Huyền bụ bẫm
Thủy hồn nhiên
        
    
        
        
            Quê hương
            Lượt xem: 40543
        
        
        20/12/2014 09:50
        
            Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
        
    
        
        
            Tạ lỗi Trường Sơn
            Lượt xem: 31324
        
        
        20/12/2014 09:49
        
            
Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội. thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình(1982). nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này.
        
    
        
        
            Thằng ăn cướp! Thanks !
            Lượt xem: 45841
        
        
        20/12/2014 09:38
        
            Thằng ăn cướp! thanks !
Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày
thằng kẻ cướp!
        
    
        
        
            Tháng mười - Thành phố Dốc Đồi - của H.n.b
            Lượt xem: 27510
        
        
        20/12/2014 09:36
        
            thành phố dốc đổi già theo người đi
hoa quì dại có bao giờ vàng thế
sao hoa quì buôn quá
hay chính ta buổn
        
    
        
        
            Thỉnh thoảng
            Lượt xem: 39759
        
        
        20/12/2014 09:35
        
            Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc
mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt
thì ta lại nhớ một chốn nào
có gì mềm như lá ở trên cao
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 1
            Lượt xem: 30651
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn - cũng đã trở về
dù tầm tã - cũng đã trở về
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 2
            Lượt xem: 33319
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu
tôi ném thơ tôi vào lửa
vo viên dưới chân bàn
ấy là khi một người đi lấy chồng
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 3
            Lượt xem: 30905
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            ta về chơi với trẻ con thôi
ta cầm tay bé như cầm cỏ
tiếng cười mang nắng lụa ra phơi
phờ phạc ta một ngày hôm qua
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 4
            Lượt xem: 26161
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng
chị tôi
        
    
Hiển thị 141 - 150 tin trong 1772 kết quả