Tiếng chân bước rất êm
	Bàn chân không để dấu
	Mà bền mà nung nấu
	Chân của người đi đêm
	Chân của người bán đất..
	Một ngọn đèn sáng lên
	Cháy trong từng ánh mắt
	Dây théo gai bốn mặt
	Một ngọn đèn đêm đêm
	Thức cho ta tìm giặc
	Canh cho ta đi lên
	Một ngọn đèn niềm tin
	Hơn mọi nguồn ánh sáng
	Mà nỗi mong của mẹ
	Là ánh nhìn của em
	Im lặng mà đi lên
	Với tầm đèn trước mặt
	Dây thép gai thì cắt
	Mìn ta lần dây vương
	Chân ta quen đẫm đất
	Lờy chân mà nắm đường
	Vấp thì ta rẽ quặt
	Đau thì cố nghiến răng
	Nếu chúng muốn hung hăng
	Chặn đường hòng phục kích
	Lấy súng mà rẽ giặc
	Lấy súng mà đi lên
	Vì bước chân-ngọn đèn
	Không phải là khoảng cách
	Của con đường chúng ta!
	Xin chào mẹ, chào cha!
	Xin chào em, chào út!
	Cha mẹ chào các con!
	Thương con muốn đứt ruột!
	Ngồi lại dưới ngọn đèn
	Gỡ cho con hạt đất
	Vá cho anh miếng rách
	Đây việc mẹ đã làm
	Đây việc em đảm trách
	Cả một ngày xáp giặc
	Nói qua từng mũi kim.
	Ngày mai mẹ xuống đường
	Giành cho con mặt đất
	Ngày mai dẫu còn đêm
	Ngọn đèn càng sáng rực
	Con lại đến trước đèn
	Trong-ngoài khơi chấm lửa
	Một bình minh phá kềm
1973
        
        
            Đền Trấn Võ
            Lượt xem: 15222
        
        
        18/08/2013 16:02
        
            Êm ái chiều xuân tới Trấn đài
Lâng lâng chẳng bợn chút trần ai
Ba hồi chiêu mộ, chuông gầm sóng
Một vũng tang thuơng, nước lộn trời
        
    
        
        
            Thăng Long hoài cổ (Thăng Long Thành hoài cổ)
            Lượt xem: 10399
        
        
        18/08/2013 16:01
        
            Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Ðến nay thấm thoát mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
        
    
        
        
            Qua Đèo Ngang
            Lượt xem: 13659
        
        
        18/08/2013 15:59
        
            Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen lá, đá chen hoa
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà
        
    
        
        
            Chùa Trấn Bắc
            Lượt xem: 11142
        
        
        18/08/2013 15:58
        
            Trấn Bắc hành cung cỏ dãi dầu
Chạnh niềm cố quốc nghĩ mà đau
Mấy tòa sen rớt mùi hương ngự
Năm thức mây phong nếp áo chầu
        
    
        
        
            Nhà thơ Trần Tế Xương thương vợ
            Lượt xem: 13596
        
        
        18/08/2013 15:52
        
            Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông
        
    
        
        
            Khung trời ký ức
            Lượt xem: 13914
        
        
        18/08/2013 15:45
        
            Nhớ về Tú Xương
Quê hương tôi tận bên kia trái đất
Cách đại dương thăm thẳm một trời xa
Hai lăm năm lưu lạc bước xa nhà
Dòng nhật ký từng trang ghi đậm nét...
        
    
        
        
            Xa xưa Sài Gòn
            Lượt xem: 14740
        
        
        18/08/2013 15:41
        
            Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau
        
    
        
        
            Thấy dễ mà khó
            Lượt xem: 12204
        
        
        18/08/2013 15:39
        
            Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.
        
    
        
        
            Nắng phai
            Lượt xem: 15973
        
        
        18/08/2013 15:36
        
            Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!
        
    
        
        
            Nhớ Tú Xương
            Lượt xem: 18708
        
        
        18/08/2013 15:34
        
            Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh
        
    
Hiển thị 1611 - 1620 tin trong 1772 kết quả