Tiếng chân bước rất êm
	Bàn chân không để dấu
	Mà bền mà nung nấu
	Chân của người đi đêm
	Chân của người bán đất..
	Một ngọn đèn sáng lên
	Cháy trong từng ánh mắt
	Dây théo gai bốn mặt
	Một ngọn đèn đêm đêm
	Thức cho ta tìm giặc
	Canh cho ta đi lên
	Một ngọn đèn niềm tin
	Hơn mọi nguồn ánh sáng
	Mà nỗi mong của mẹ
	Là ánh nhìn của em
	Im lặng mà đi lên
	Với tầm đèn trước mặt
	Dây thép gai thì cắt
	Mìn ta lần dây vương
	Chân ta quen đẫm đất
	Lờy chân mà nắm đường
	Vấp thì ta rẽ quặt
	Đau thì cố nghiến răng
	Nếu chúng muốn hung hăng
	Chặn đường hòng phục kích
	Lấy súng mà rẽ giặc
	Lấy súng mà đi lên
	Vì bước chân-ngọn đèn
	Không phải là khoảng cách
	Của con đường chúng ta!
	Xin chào mẹ, chào cha!
	Xin chào em, chào út!
	Cha mẹ chào các con!
	Thương con muốn đứt ruột!
	Ngồi lại dưới ngọn đèn
	Gỡ cho con hạt đất
	Vá cho anh miếng rách
	Đây việc mẹ đã làm
	Đây việc em đảm trách
	Cả một ngày xáp giặc
	Nói qua từng mũi kim.
	Ngày mai mẹ xuống đường
	Giành cho con mặt đất
	Ngày mai dẫu còn đêm
	Ngọn đèn càng sáng rực
	Con lại đến trước đèn
	Trong-ngoài khơi chấm lửa
	Một bình minh phá kềm
1973
        
        
            Mùa xuân chín
            Lượt xem: 3318
        
        
        15/07/2013 16:56
        
            Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm-tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý - Bóng xuân sang.
        
    
        
        
            Thu Điếu
            Lượt xem: 6238
        
        
        07/07/2013 11:47
        
            Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
        
    
Hiển thị 1771 - 1772 tin trong 1772 kết quả