đấy là một ngày nào đó của một năm nào đó
	người đàn ông trờ thành kẻ không nhà
	tự nguyện
	dù hắn có cửa nhà
	hắn là thi sĩ ngốc nghếch
	quen nói
	trăng là trăng
	mây là mây
	gió là gió
	không thể là gì khác
	hắn không biết đánh bạc
	ngôi nhà tự bao giờ trở thành nơi cờ bạc bịp
	thế là hắn vui vẻ ra đi
	đấy là một ngày nào đó của một năm nào đó
	thế kỷ gần hết
	còn hắn gần chết
	hắn vẫn thản nhiên nói : ai mà không đi đời
	nhưng cờ bạc bịp thì ta xin thôi
	đã quá đủ trong ngôi nhà này
	lửa
	mổ hôi
	máu
	chia lìa
	đói khỗ
	chòi lá dựng xong thì bão tố
	lửa âm ỉ trong xương dưới những mộ phần
	biển rã mục đêm xuống tàu định mệnh
	sum họp nơi này
	nơi kia ly tan
	ngôi nhà ấy như phạm lời bùa chú
	nên mổ hôi sôi vầng trán cha già
	nên trẻ thơ ra đời trong lửa đạn
	lưng mẹ như vòm trời úp trọn phong ba
	ngôi nhà ấy như khoảnh vườn hoang dại
	cây đau thương không hạt cũng đâm chổi
	hạt nghi kỵ không gieo mà đậu quả
	những dấu chân trôi góc bể chân trời
	Đấy là ngày nào đó của một năm nào đó
	người đàn ông làm một kẻ không nhà
	lầm lủi gập mình trên sỏi đá
	bới tìm trong định mệnh
	một chổi hoa
        
        
            Hòn Vọng Phu
            Lượt xem: 21521
        
        
        18/08/2013 19:27
        
            Cứ đi mà giữ nước non
nghìn trùng thăm thẳm bon bon ngựa hồng
đời trai cật ngựa thanh gươm
một ngày bỏ lại chiến trường nhẹ không
        
    
        
        
            Gởi con ve sầu
            Lượt xem: 20255
        
        
        18/08/2013 19:26
        
            Áo bay rồi theo khung cửa khép
Người còn ngơ ngẩn đứng trong sân
Chao ôi, màu áo xanh là thế
Đã có bao nhiêu kẻ mất hồn?
        
    
        
        
            Đôi mắt người Sơn Tây
            Lượt xem: 25895
        
        
        18/08/2013 19:25
        
            Đêm buồn ghé bến Cô Tô
nghe hồn ma cũ đọc thơ Tản Đà
người từ trong mộng bước ra
hạc vàng vỗ cánh như là vẫn say
        
    
        
        
            Đọc lại thơ Đường
            Lượt xem: 28440
        
        
        18/08/2013 19:25
        
            Tầm Dương gian đầu dạ tống khách
đời vô cùng ta thiếu đất đưa nhau
chiều lang thang trên biển Vũng Tàu
chút mưa bay cho người ướt áo
        
    
        
        
            Đêm Tiền Giang
            Lượt xem: 21450
        
        
        18/08/2013 19:24
        
            Mỹ Tho, về trong đêm mưa bay
bờ sông cũ ngồi ăn con cá lóc
cọng rau thơm nồng trong đêm bát ngát
đêm vô cùng đêm rất thực là đêm
        
    
        
        
            Để lúc nhớ Trâm xa
            Lượt xem: 32894
        
        
        18/08/2013 19:23
        
            Hình như tôi vừa tiễn một người
có điều gì mất đi trong tôi
lúc qua đèo tôi nhủ mình như thế
lệ có bào mòn núi cũng không nguôi
        
    
        
        
            Cám ơn nhà văn Ngô Tất Tố
            Lượt xem: 21023
        
        
        18/08/2013 19:22
        
            Tôi hiểu vì sao cụ thành nhà văn
quẳng bút lông đi viết Tắt Đèn
đèn tắt rồi đêm trở nên đen
nhìn rất rõ bên kia bờ cuộc sống
        
    
        
        
            Adam, Eve
            Lượt xem: 59237
        
        
        18/08/2013 19:21
        
            Giữa muôn loài ngây dại vô danh
anh bẻ đi một nhánh xương sườn
muối của đất, em thành người nữ
thành bông hồng biết nở trong anh
        
    
        
        
            Vọng ngôn đêm Noel
            Lượt xem: 19673
        
        
        18/08/2013 19:20
        
            Em loay hoay tìm diêm nhóm lửa
cho tôi giáng sinh vào giữa đời em
mang chân dung của Chúa hài đồng
tôi chọn em làm cây thập tự
        
    
        
        
            Trên dấu hài xưa
            Lượt xem: 16235
        
        
        18/08/2013 19:19
        
            Người sẽ về chuyến tàu đêm
đêm cho thấy cánh buồm màu trắng
đêm cho thấy không có gì trên bến
hạnh phúc bao giờ cũng rực sáng về đêm
        
    
Hiển thị 1431 - 1440 tin trong 1654 kết quả