Ta đi qua thời cỏ hồng
	Cỏ đã héo đồi xanh đã úa
	Dấu chân cũ lẫn nơi nào trong cỏ
	Khi ta về hoa hoang dại mọc lên
	
	Con đồi dài - như em còn ngoan
	Lòng ta rụng trái thông khô thoảng thốt
	Ta qua dốc phía hoàng hôn tím ngắt
	Cỏ hồng xưa đổi sắc dưới chân mình
	
	Và ta buồn như mây trắng mông mênh
	Soi bóng suối - chú bé xưa ngồi khóc
	Công chúa nhỏ mang chùm hoa đi mất
	Tóc hiền ngoan theo gió lên trời
	
	Rồi chiều qua - ai ngồi cạnh bên đời
	Ðôi chân nhỏ như chút tình khép nép
	Và cuối dốc một người mơ được chết
	Ngọn cỏ hỗn thơ ấu ngậm trên môi
	Buồn ta bay thành bướm trắng lên đồi.
        
        
            Trừ đi
            Lượt xem: 18175
        
        
        18/08/2013 19:03
        
            Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
Có phải tôi viết đâu? Một nửa
Cái cần viết vào thơ, tôi đã giết đi rồi!
Giết một tiếng đau, giết một tiếng cười,
        
    
        
        
            Thu
            Lượt xem: 25740
        
        
        18/08/2013 19:02
        
            Chao ơi! Thu đã tới rồi sao?
Thu trước vừa qua mới độ nào!
Mới độ nào đây, hoa rạn vỡ,
Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao.
        
    
        
        
            Đêm tập kết
            Lượt xem: 18692
        
        
        18/08/2013 19:01
        
            Gà ơi đừng gáy vội
Tinh mơ là xuống tàu
Ta đi thì địch tới
Gà ơi, mày nỡ sao?
        
    
        
        
            Tiếng hát con tàu
            Lượt xem: 21376
        
        
        18/08/2013 19:00
        
            Tây bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc?
Khi lòng ta đã hóa những con tàu
Khi tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu.
        
    
        
        
            Một người thường
            Lượt xem: 15803
        
        
        18/08/2013 18:58
        
            Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ
        
    
        
        
            Giếng
            Lượt xem: 28832
        
        
        18/08/2013 18:57
        
            Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.
        
    
        
        
            Bác
            Lượt xem: 18435
        
        
        18/08/2013 18:54
        
            Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lí
Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười.
Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác,
Bác sống trong ta, Bác ở giữa đời.
        
    
        
        
            Xuân
            Lượt xem: 17763
        
        
        18/08/2013 18:53
        
            Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !
        
    
        
        
            Tìm đường
            Lượt xem: 17031
        
        
        18/08/2013 18:52
        
            Nửa thế kỷ tôi loay hoay
Kề miệng vực
Leo lên các đỉnh tinh thần
Chất ngất
        
    
        
        
            Hương sen
            Lượt xem: 14023
        
        
        18/08/2013 18:51
        
            Anh cho tôi làm hoa sen không, tôi trong lý lịch có bùn?
Thân phạn người mà, ai chả có bùn đen?
Giết chết một mùi hương, dễ thôi, cứ quậy bùn lên để giết
Nhưng vượt lên bùn, sen cứ ngát hương sen.
        
    
Hiển thị 1451 - 1460 tin trong 1651 kết quả