(Thơ song ngữ)
	
	”Giả đò mua khế bán chanh
	Giả đi đòi nợ thăm anh kẻo buồn"(1)
	
	Em là con gái miệt vườn
	Chèo ghe tát nước ủ tương vò chè
	Trắng da cũng chẳng dám khoe
	Tóc dài ru gió trưa hè võng mây
	
	Thương anh chết đói đêm ngày
	Nấu cơm rửa chén Mẹ rầy cũng thương
	Mà không dám nói đoạn trường
	Anh khờ không biết nắng sương lục bình
	
	Duyên lôi nợ kéo đòi tình
	Em như cơm nguội lặng thinh đỡ lòng
	Cách nhau có một gian đồng
	Sớm cày trưa cấy tối trông mưa lành
	Chiêm bao con sông xanh xanh
	Nước lên tắm nước xuống giành rửa chân
	
	Gió lay trái mít rễ bần
	Nắng trêu yếm đỏ đường xuân khóc thầm
	Em như kén anh như tằm
	Sao không chui rúc nghìn năm ăn tình
	
	Con trai mà chẳng dám nhìn...
	Ngu ngơ bò đực non rình ...mưa rơi !
	Em như con cóc đội trời
	Chờ cho sao rụng đớp mồi nhón chân
	
	Gió mưa giông bão tủi thân
	Buồn đêm mở cửa phù vân đợi chờ
	Thò tay em ngắt ngọn ngò
	Thương anh đứt ruột giả đò ngó lơ!" (2)
	
	MD.11/28/07
        
        
            Mùa xuân chín
            Lượt xem: 3318
        
        
        15/07/2013 16:56
        
            Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm-tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý - Bóng xuân sang.
        
    
        
        
            Thu Điếu
            Lượt xem: 6236
        
        
        07/07/2013 11:47
        
            Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
        
    
Hiển thị 821 - 822 tin trong 822 kết quả