Mai là một đề tài rất thông dụng.
	Thi nhân dùng để tượng trưng cho niềm tiết tháo, cho lòng tinh khiết của mình. Thói đa tình cũng thường biểu lộ trong thơ.
	Chúng ta đã thấy rõ những điểm ấy trong bài thơ Mai chúng ta đã được đọc.
	
	Và nhân đọc thơ Mai, chắc các em cũng như tôi không khỏi nghĩ luẩn quẩn :
	- Mai kết bạn cùng tùng, trúc, luôn làm đại biểu cho giới nam nhi. Liễu luôn đại biểu cho giới phụ nữ. Còn Mai, khi thì đàn ông, khi thì đàn bà. Như thế có phải Mai là Đức Quán Thế Âm Bồ Tát của loài thực vật có sắc, có hương ?
	- Phi thị, thị phi cần chi phải biện bạch. Xem thơ mà tìm được cái thú do nhận thức, do tưởng tượng, do suy tư…, đó là đạt được mục đích. Bởi đối với chúng ta, xem thơ, nói chuyện thơ, không có mục đích nào khác hơn là hưởng thú, hưởng thú để di dưỡng tính tình, đẻ tăng tiến trên đường học vấn.
	
	Nhưng không nên lý luận suông mà sanh chán.
	
	Bấy nay đã đem Mai của cổ nhân ra làm quà cho các em, tuy chưa được bao lăm, song các em đã biết qua mùi vị. Bây giờ tôi xin gửi đến các em một ít « cây nhà lá vườn ».
	
	Xuân Giáp Dần (1974), nhân khóm Mai trong vườn, trong tháng giêng, tháng hai nở lác đác, sang tháng ba mới nở vun cành, tôi cao hứng ngâm được một luật :
	
	Giếng ngọt Giang Nam một khóm già
	Xuân ngoài sáu chục nhánh trĩu hoa
	Tình Xuân còn đợi duyên công chúa
	Hương muộn càng say giấc Tố Nga
	
	Mộng ngấm sương khuya hồn đọng ngọc
	Vần gieo gió sớm bút trao già
	Hỡi người thức trắng đêm thương nhớ
	Tiếng địch thành cao vọng bến xa
	
	Tứ tuy không thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của cổ nhân, nhưng tình cảm chân thiết, nên chép ra lòng không mấy ngại ngùng.
	
	Gần đây, nhân thấy một người hàng xóm vất nhánh mai hết thời nơi xó nhà bếp, tôi cảm tác được bốn vần :
	
	Trước Tết Mai là hoa
	Sau tết Mai là củi
	Trước bao nhiêu nâng niu
	Sau bấy nhiêu hất hủi
	
	Nâng niu Mai chẳng mừng
	Hất hủi Mai không tủi
	Nghìn trước ngẫm nghìn sau
	Khe trong lồng bóng núi.
	
	Nhìn qua thì an nhiên tự tại, nhưng chíp chắp vẫn thấy chua chát ngậm làm ngon, làm ngon để giữ lòng được an nhiên tự tại.
	
	Tôi nhận thấy người cũng như mình, xưa cũng như nay, nói đến MAI chỉ vì mình mà nói, chớ chưa từng thấy thi nhân nào vịnh Mai vì Mai. Đối với Mai như thế kể cũng phụ phàng quá ! Song Viên Mai lại nói :
	- Thơ vịnh vật mà không có ký thác thì chẳng khác lời đùa của trẻ em…, thì thơ kia là Mai hay Thi Nhân đâu còn là hai nữa, mà người đọc chúng mình còn phân biệt Ngã, Nhân.
	
	Thơ vịnh Mai là thế. Thơ vịnh các vật khác cũng thế.
	
	Quách Tấn
	( Trích Những bức thư thơ Trường Xuyên Thi Thoại - Những Bài thơ kỷ niệm )
        
        
            Trường huyện
            Lượt xem: 35287
        
        
        18/12/2014 09:47
        
            Học trò trường huyện ngày năm ấy
Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ
Những buổi học về không có nón
Đội đầu chung một lá sen tơ
        
    
        
        
            Tương tư
            Lượt xem: 41034
        
        
        18/12/2014 09:47
        
            Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của giời,
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
        
    
        
        
            Vâng
            Lượt xem: 34893
        
        
        18/12/2014 09:46
        
            Lạ quá ! Làm sao tôi cứ buồn ?
Làm sao tôi cứ khổ luôn luôn ?
Làm sao tôi cứ tương tư mãi,
Người đã cùng tôi phụ rất tròn ?
        
    
        
        
            Vụn vặt
            Lượt xem: 34495
        
        
        18/12/2014 09:45
        
            Nhất áp xuân giao vạn lý tình
Đoạn trường phương thảo đoạn trường oanh
Nguyện tương song lệ đề vi vũ
Minh nhật lưu quân bất xuất thành
        
    
        
        
            Xóm ngự viên
            Lượt xem: 31130
        
        
        18/12/2014 09:42
        
            Lâu nay có một người du khách
Gió bụi mang về xóm Ngự Viên
Giậu đổ dây leo suồng sã quá
Hoa tàn con bướm cánh nghiêng nghiêng
        
    
        
        
            Xuân tha hương
            Lượt xem: 24460
        
        
        18/12/2014 09:27
        
            Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Ôi, chị một em, em một chị
Trời làm xa cách mấy con sông
        
    
        
        
            Xuân về
            Lượt xem: 31241
        
        
        18/12/2014 09:26
        
            Đã thấy xuân về với gió đông.
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong
        
    
        
        
            Đôi dòng tiểu sử 
            Lượt xem: 26626
        
        
        18/12/2014 09:07
        
            Nguyễn Bính sinh năm 1919 ở làng Thiện Vịnh huyện Vụ Bản Nam Ðịnh, không hề dến trường, chỉ học ở nhà với cha và cậu.
Ông làm thơ năm 13 tuổi, tổng cộng gần một ngàn bài. Ðược giải khuyến khích của Tự Lực văn đoàn năm 1937.
Thơ đã đăng ở : Ngày Nay, Tiểu thuyết thứ bảy, Nam cường.
Ðã xuất bản: Lỡ bước sang ngang, Tâm hồn tôi, Hương cố nhân.
        
    
        
        
            Tựu trường
            Lượt xem: 22016
        
        
        18/12/2014 09:04
        
            Những nàng thiếu nữ sông Hương
Da thơm là phấn môi hường là son
Tựu trường san sát chân thon
Lao xao nón mới màu sơn sáng ngời
        
    
        
        
            Cô hàng xóm
            Lượt xem: 39011
        
        
        18/12/2014 09:03
        
            Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
        
    
Hiển thị 1181 - 1190 tin trong 2313 kết quả