Mai là một đề tài rất thông dụng.
	Thi nhân dùng để tượng trưng cho niềm tiết tháo, cho lòng tinh khiết của mình. Thói đa tình cũng thường biểu lộ trong thơ.
	Chúng ta đã thấy rõ những điểm ấy trong bài thơ Mai chúng ta đã được đọc.
	
	Và nhân đọc thơ Mai, chắc các em cũng như tôi không khỏi nghĩ luẩn quẩn :
	- Mai kết bạn cùng tùng, trúc, luôn làm đại biểu cho giới nam nhi. Liễu luôn đại biểu cho giới phụ nữ. Còn Mai, khi thì đàn ông, khi thì đàn bà. Như thế có phải Mai là Đức Quán Thế Âm Bồ Tát của loài thực vật có sắc, có hương ?
	- Phi thị, thị phi cần chi phải biện bạch. Xem thơ mà tìm được cái thú do nhận thức, do tưởng tượng, do suy tư…, đó là đạt được mục đích. Bởi đối với chúng ta, xem thơ, nói chuyện thơ, không có mục đích nào khác hơn là hưởng thú, hưởng thú để di dưỡng tính tình, đẻ tăng tiến trên đường học vấn.
	
	Nhưng không nên lý luận suông mà sanh chán.
	
	Bấy nay đã đem Mai của cổ nhân ra làm quà cho các em, tuy chưa được bao lăm, song các em đã biết qua mùi vị. Bây giờ tôi xin gửi đến các em một ít « cây nhà lá vườn ».
	
	Xuân Giáp Dần (1974), nhân khóm Mai trong vườn, trong tháng giêng, tháng hai nở lác đác, sang tháng ba mới nở vun cành, tôi cao hứng ngâm được một luật :
	
	Giếng ngọt Giang Nam một khóm già
	Xuân ngoài sáu chục nhánh trĩu hoa
	Tình Xuân còn đợi duyên công chúa
	Hương muộn càng say giấc Tố Nga
	
	Mộng ngấm sương khuya hồn đọng ngọc
	Vần gieo gió sớm bút trao già
	Hỡi người thức trắng đêm thương nhớ
	Tiếng địch thành cao vọng bến xa
	
	Tứ tuy không thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của cổ nhân, nhưng tình cảm chân thiết, nên chép ra lòng không mấy ngại ngùng.
	
	Gần đây, nhân thấy một người hàng xóm vất nhánh mai hết thời nơi xó nhà bếp, tôi cảm tác được bốn vần :
	
	Trước Tết Mai là hoa
	Sau tết Mai là củi
	Trước bao nhiêu nâng niu
	Sau bấy nhiêu hất hủi
	
	Nâng niu Mai chẳng mừng
	Hất hủi Mai không tủi
	Nghìn trước ngẫm nghìn sau
	Khe trong lồng bóng núi.
	
	Nhìn qua thì an nhiên tự tại, nhưng chíp chắp vẫn thấy chua chát ngậm làm ngon, làm ngon để giữ lòng được an nhiên tự tại.
	
	Tôi nhận thấy người cũng như mình, xưa cũng như nay, nói đến MAI chỉ vì mình mà nói, chớ chưa từng thấy thi nhân nào vịnh Mai vì Mai. Đối với Mai như thế kể cũng phụ phàng quá ! Song Viên Mai lại nói :
	- Thơ vịnh vật mà không có ký thác thì chẳng khác lời đùa của trẻ em…, thì thơ kia là Mai hay Thi Nhân đâu còn là hai nữa, mà người đọc chúng mình còn phân biệt Ngã, Nhân.
	
	Thơ vịnh Mai là thế. Thơ vịnh các vật khác cũng thế.
	
	Quách Tấn
	( Trích Những bức thư thơ Trường Xuyên Thi Thoại - Những Bài thơ kỷ niệm )
        
        
            Đất nước đàn bầu (câu 001 - 050)
            Lượt xem: 21408
        
        
        22/08/2013 14:48
        
            Đi dọc một triền sông
Những chiếc trống đồng vùi trong cát
Những mảnh bình vỡ nát
Những mũi tên lăn lóc
        
    
        
        
            Thơ ru em ngủ
            Lượt xem: 27316
        
        
        22/08/2013 14:45
        
            Ngủ đi em ơi, trời xanh sau lá thưa
Trưa đã sẫm rồi, cửa ngỏ sương sa
Em nằm nghiêng, tóc cụp xuống như lông thỏ
Như con sóc hiền, như chùm dẻ mùa đông.
        
    
        
        
            Những chiếc lá rơi
            Lượt xem: 30272
        
        
        22/08/2013 14:41
        
            Con người bé nhỏ
trong thành phố không màu
trước một chiếc cầu
không thể đi qua
        
    
        
        
            Bài hát ấy vẫn còn dang dở
            Lượt xem: 27704
        
        
        22/08/2013 14:40
        
            Nắng đã tắt dần trên lá im
Chiều đã xẫm màu xanh trong mắt tối
Đường đã hết trước biển cao vời vợi
Tay đã buông khi vừa dứt cung đàn
        
    
        
        
            Bầy ong trong đêm sâu
            Lượt xem: 25904
        
        
        22/08/2013 14:39
        
            Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh
Thắp một ngọn đèn hồng như ánh lửa
Ðêm sâu quá đêm nào biết ngủ
Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi
        
    
        
        
            Chiều chuyển gió
            Lượt xem: 23643
        
        
        22/08/2013 14:36
        
            Chân bước vội em về từ phố rộng
Mang mùa hè xanh biếc trên vai
Chiều mênh mông gió lớn thổi từ trời
Em bỏ nón, tóc lòa xòa trên má.
        
    
        
        
            Bắc hành tạp lục
            Lượt xem: 23450
        
        
        22/08/2013 14:25
        
            Tập thơ này của Nguyễn Du sáng tác trong vòng 1 năm, từ tháng hai đến tháng chạp năm Quý Dậu (1813) khi ông cầm đầu một phái đoàn sang sứ Trung Quốc. Mở đầu quyển là bài cảm tác khi trở ra Thăng Long để lên đường sang Trung Quốc. Bài cuối làm khi trở về đến Võ Xương (Hồ Bắc), từ đó lên thuyền trở về, nên không có đề tài ngâm vịnh nữa. Thơ ghi chép những điều trông thấy, những cảm nghĩ dọc đường.
        
    
        
        
            Bắc hành tạp lục - Bài 1
            Lượt xem: 25049
        
        
        22/08/2013 14:23
        
            Tản Lĩnh Lô Giang tuế tuế đồng
Bạch đầu do đắc kiến Thăng Long
Thiên niên cự thất thành quan đạo
Nhất phiến tân thành một cố cung
        
    
        
        
            Bắc hành tạp lục - Bài 2
            Lượt xem: 22783
        
        
        22/08/2013 14:22
        
            Cổ thời minh nguyệt chiếu tân thành
Do thị Thăng Long cựu đế kinh
Cù hạng tứ khai mê cựu tích
Quản huyền nhất biến tạp tân thanh
        
    
        
        
            Bắc hành tạp lục - Bài 3
            Lượt xem: 21453
        
        
        22/08/2013 14:20
        
            Phồn hoa nhân vật loạn lai phi
Huyền hạc qui lai kỷ cá tri
Hồng tụ tằng văn ca uyển chuyển
Bạch đầu tương kiến khốc lưu ly
        
    
Hiển thị 1761 - 1770 tin trong 2313 kết quả