Tự do nào khi không còn dân trí
	Độc lập nào khi chẳng có quê hương
	Tội tình chi những kẻ đi xuống đường
	Nếu đã mất quê hương là huyền thoại
	
	Những ngư ời con đi rồi không trở lại
	Mẹ ngậm ngùi cho đất nước điêu linh
	Tiếng dân oan còn đó những nhục hình
	Bởi một lũ Tàu quân đang xâm lược
	
	Cánh diều nào còn đâu niềm mơ ước
	Bờ trúc xưa xơ xác những cành khô
	Không tiếng võng kẽo kẹt điệu ầu ơ
	Chiều con đê không còn nghe nghé ngọ
	
	Đất cũng buồn chung thân cùng cây cỏ
	Chia hai bờ nỗi nhớ là con sông
	Mất nương rau hỏi tất đất có còn
	Mẹ dân oan biết nơi nào công lý
	
	Những đứa con còn mang lòng ích kỷ
	Đứa sang giàu bán đất của cha ông
	Đứa tha hương có đôi lúc chạnh lòng
	Khi đấu tranh chỉ bằng môi với mép
	
	Bàn chân mẹ chai khô cùng đôi dép
	Tìm đứa con thất lạc tự bao giờ
	Giữa quê mình mà mẹ lại bơ vơ
	Nhìn xung quanh toàn là quân cướp nước
	
	Những vùng đất chiếm dần bởi Trung Quốc
	Mẹ không còn gì nữa để nuôi thân
	Nhìn con sông đau xé đến trăm lần
	Mà dòng nước trong lòng đang chảy ngược
	
	Đôi bàn chân tìm con từng bước một
	Vách nhà tranh bạt gió tấm phên thưa
	Trên vai gầy mẹ gánh nắng cùng mưa
	Thương quê hương ngậm ngùi từng giọt đắng
        
        
            Tình ca ban mai
            Lượt xem: 12274
        
        
        18/08/2013 19:05
        
            Em đi, như chiều đi
Gọi chim vườn bay hết
Em về tựa mai về
Rừng non xanh lộc biếc
        
    
        
        
            Nhớ em nơi huyện nhỏ
            Lượt xem: 19693
        
        
        18/08/2013 19:03
        
            em đi về Kiến Xương
mùa này mưa bão lắm
phòng anh mờ hơi sương
nhớ em nhu nhớ nắng
        
    
        
        
            Trừ đi
            Lượt xem: 18175
        
        
        18/08/2013 19:03
        
            Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
Có phải tôi viết đâu? Một nửa
Cái cần viết vào thơ, tôi đã giết đi rồi!
Giết một tiếng đau, giết một tiếng cười,
        
    
        
        
            Thu
            Lượt xem: 25741
        
        
        18/08/2013 19:02
        
            Chao ơi! Thu đã tới rồi sao?
Thu trước vừa qua mới độ nào!
Mới độ nào đây, hoa rạn vỡ,
Nắng hồng choàng ấp dãy bàng cao.
        
    
        
        
            Đêm tập kết
            Lượt xem: 18693
        
        
        18/08/2013 19:01
        
            Gà ơi đừng gáy vội
Tinh mơ là xuống tàu
Ta đi thì địch tới
Gà ơi, mày nỡ sao?
        
    
        
        
            Tiếng hát con tàu
            Lượt xem: 21377
        
        
        18/08/2013 19:00
        
            Tây bắc ư? Có riêng gì Tây Bắc?
Khi lòng ta đã hóa những con tàu
Khi tổ quốc bốn bề lên tiếng hát
Tâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu.
        
    
        
        
            Một người thường
            Lượt xem: 15806
        
        
        18/08/2013 18:58
        
            Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ
        
    
        
        
            Giếng
            Lượt xem: 28836
        
        
        18/08/2013 18:57
        
            Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.
        
    
        
        
            Bác
            Lượt xem: 18437
        
        
        18/08/2013 18:54
        
            Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lí
Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười.
Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác,
Bác sống trong ta, Bác ở giữa đời.
        
    
        
        
            Xuân
            Lượt xem: 17770
        
        
        18/08/2013 18:53
        
            Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !
        
    
Hiển thị 801 - 810 tin trong 1003 kết quả