xem thêm : Tiểu sử Hồ Dzếch (1916-1991)
	Hồ Zếch (1917-1991)
	
	Viễn vọng kính không gian vừa phóng đi sao Mộc
	khái niệm chân trời quên lãng phía xa xăm
	đời tất bật, ai nhọc công ngồi đọc
	ngoảnh lại tìm chân trời cũ đăm đăm.
	
	Tôi bùi ngùi lật nhẹ mấy trang văn
	mắt lơ đãng hướng hành tinh xa lắc
	bỗng giật mình, gặp chính mình trong sách
	ngọn lửa thầm ấm mãi một thời yêu.
	
	Và tập thơ ép mỏng nhẹ như chiều
	xếp lui khuất giữa ồn ào thật, giả
	tôi lại gặp tôi cái thời vô tư quá
	sao cái thời dễ nhớ, dễ si mê.
	
	Tình hết vui khi đã vẹn câu thề
	đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở...
	Từng nắn nót ghi trang đầu cuốn vở
	câu nằm lòng, tưởng tác giả khuyết danh.
	
	Tôi mượn lời trong những lá thư xanh
	mượn ý tứ trong những lần hò hẹn
	suốt thời trẻ, thơ người tôi kết bạn
	mà vô tình bước qua cửa thi nhân.
        
        
            Biết anh
            Lượt xem: 25662
        
        
        21/08/2013 19:54
        
            Em nhớ lần đầu em biết anh
Nhờ vần thơ mới dệt thêu tình
Lòng em rung động từ hôm ấy
Trong những đêm trăng tưởng bóng hình.
        
    
        
        
            Anh hứa đi anh
            Lượt xem: 25003
        
        
        21/08/2013 19:53
        
            Em đã yêu anh đến dại người,
Lòng em ngày tháng dễ nào nguôỉ
Yêu anh trên hết tình yêu mến,
Và sẽ yêu anh suốt một đời.
        
    
        
        
            Thói đời Ii
            Lượt xem: 17936
        
        
        21/08/2013 19:51
        
            Vụng khéo nào ai chẳng có nghề
Khó khăn phải lụy đến thê nhi
Ðược thời, thân thích chen chân đến
Thất thế, hương lân ngảnh mặt đi
        
    
        
        
            Khuyên nhủ người đời
            Lượt xem: 16357
        
        
        21/08/2013 19:50
        
            Chớ chê người ngắn cậy ta dài
Hơn kém dù ai cũng mặc ai
Vị nọ có bùi, không có ngọt
Mùi kia chầy thắm, lại chầy phai
        
    
        
        
            Chớ cậy rằng hơn
            Lượt xem: 26064
        
        
        21/08/2013 19:49
        
            Làm người hay một, hóa hay hai
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài
Trực tiết cho bền bằng sắt đá
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai
        
    
        
        
            Có phúc có phần
            Lượt xem: 27335
        
        
        21/08/2013 19:48
        
            Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần
        
    
        
        
            Vô sự là hơn
            Lượt xem: 21585
        
        
        21/08/2013 19:47
        
            Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho
        
    
        
        
            Dĩ hòa vi quý
            Lượt xem: 16148
        
        
        21/08/2013 19:46
        
            Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua
        
    
        
        
            Của nặng hơn người
            Lượt xem: 20000
        
        
        21/08/2013 19:45
        
            Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười
        
    
        
        
            Cảnh nhàn
            Lượt xem: 19211
        
        
        21/08/2013 19:44
        
            Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
        
    
Hiển thị 1371 - 1380 tin trong 1794 kết quả