Rặng vải ven sông Đáy
	Um tùm bóng cuối xuân
	Sông cạn phơi lòng cát trắng
	Người qua nâng váy ôm quần
	Những gánh hàng xén bồ căng
	Má hồng thôn nữ
	Thoảng mùi thơm quê mùa
	Hơi thở ấm trầu đen rưng rức
	Mẹ già nón nhẹ bay tua
	
	Rặng vải um tùm quả chín
	Mòng mọng căng lên sức sống chan hòa
	Cuối xuân mây lạnh
	Đầu hạ gió đưa
	Tu hú phương nào bịn rịn
	
	Tu hú tu hú
	Mùa vải ven bờ
	Nơi quê hương trời xưa ấu thơ
	Mái tóc em vừa vương hương bưởi
	Chân nhẹ nhàng còn dính phấn hoa
	Thôn nào cô mới đi qua
	Gà vừa gáy sáng
	Thắt lưng đào bên sông im lặng
	Kĩu kịt đôi bồ
	Các cô hàng xén ngày xưạ
	
	Các cô hàng xén ngày xưa
	Gương tròn bỏ túi
	Tóc giắt hoa nhài
	Hay ngậm ngùi xem Nhị Độ Mai
	Gấp trang sách lại thương đời Cúc Hoa
	Trong bồ đủ loại Tây Du
	Chinh Đông Chinh Tây
	Bìa sơn dầu gáy mốc
	Đôi cuốn Thạch Sanh
	Một chồng Trê Cóc
	Khi gió mùa xuân
	Xanh càng tươi lộc
	Bói trang Kiều xem chuyện nhân duyên
	
	Tiếng trường xa đã điểm
	Đường về trường huyện xôn xao
	Các cô đôi má ửng đào
	Mấy anh lớp nhất lối nào vừa qua
	Hàng các cô
	Ngòi bút "ba la"
	Giấy tây, phẩm tím
	Mươi bó quản bút
	Thước kẻ tẩy chì
	Các anh sắp đến mùa thi
	Lúa đồng cũng sắp đến kỳ vàng hoẹ
	
	Rặng vải quanh đường về
	Quả ngả mầu hoàng hôn đỏ sẫm
	Sóng hiu hiu chiều
	Gió mát ven đê
	
	Các cô hàng xén gánh về
	Tiếng cười khúc khích
	Tu hú im rồi
	Vàng nghiêng nắng chếch
	Các cô về qua sông
	Sông Đáy xuôi dài cồn cát mênh mông
	Làng bên bờ xanh mía
	Thoảng mùi hoa lan hoa nhài nhè nhẹ
	Tiếng nói xa dần
	Chiều tím cuối mùa xuân
	Sông nước trong xanh
	Những bước chân tròn cát mịn
	
	Hàng cau chiều phất phơ
	Diều sáo vang lên trăng sáng tỏ
	Ngõ làng rộn tiếng cười reo, chó sủa
	Hoa lan vào ngõ tối còn thơm
	Các cô hàng xén về làng
	
	Các cô hàng xén về làng
	Mai lại đi từ tối đất
	Cần cù nuôi mẹ nuôi em
	Những cô hàng xén tên xinh
	Đẹp như ca dao nước Việt.
        
        
            Gửi...
            Lượt xem: 15380
        
        
        18/08/2013 10:44
        
            Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
        
    
        
        
            Gửi Chaadaev
            Lượt xem: 10565
        
        
        18/08/2013 10:43
        
            Sự bịp bợm của tình, mơ, danh vọng
Mơn trớn ta chẳng được bao lâu
Những trò vui ngày thơ thoáng bóng,
Như mộng đêm, như sương sớm tan mau.
        
    
        
        
            Tỉnh giấc
            Lượt xem: 7875
        
        
        18/08/2013 10:42
        
            Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâủ
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tốỉ
        
    
        
        
            Biển
            Lượt xem: 14396
        
        
        18/08/2013 10:39
        
            Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng
        
    
        
        
            Mẹ ơi
            Lượt xem: 17788
        
        
        18/08/2013 10:34
        
            Bây giờ con chẳng có gì
Cúi đầu lạy mẹ con đi về trời
Chỉ xin mẹ một tiếng cười
Và câu hát thuở mẹ ngồi ru con
        
    
        
        
            Chợ buồn
            Lượt xem: 16457
        
        
        18/08/2013 10:33
        
            Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.
Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày.
        
    
        
        
            Sông Thương ngày không em
            Lượt xem: 12665
        
        
        18/08/2013 10:32
        
            Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.
        
    
        
        
            Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử
            Lượt xem: 14489
        
        
        18/08/2013 10:15
        
            Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.
        
    
        
        
            Tiểu sử các Nhà thơ
            Lượt xem: 18137
        
        
        18/08/2013 07:01
        
            Xuân Diệu - Hồ Xuân Hương - Nguyễn Bính - Xuân Quỳnh - Tố Hữu - Hàn Mặc Tử - Lâm Thị Mỹ Dạ - Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Khuyến - Chế Lan Viên - Trần Đăng Khoa - Thâm Tâm - Huy Cận - Nguyễn Du - Phương Triều
        
    
        
        
            Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc
            Lượt xem: 12378
        
        
        18/08/2013 06:49
        
            Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,
        
    
Hiển thị 1701 - 1710 tin trong 1839 kết quả