Độc lập nào khi không còn công lý
	Dân chủ nào khi chẳng có tự do
	Lòng người dân luôn phải phập phồng lo
	Đất cha ông ngày mai còn hay mất
	
	Thương làm sao quê hương từng tấc đất
	Những vua Hùng dựng nước thuở ban sơ
	Giống Lạc Hồng con cháu mẹ Âu Cơ
	Dòng lịch sử bao đời Trần_Lê_Lý
	
	Dốc Bản ơi đâu rồi người tri kỷ
	Ải Nam Quan mưa phủ phía chân trời
	Cây cỏ buồn cho kiếp sống mồ côi
	Không quê hương xa tình cha nghĩa mẹ
	
	Sóng Trường Sa đau lòng như tự xé
	Hồn anh linh sống mãi với ngàn thu
	Hoàng Sa ơi còn đó những tâm tư
	Thương biết mấy chú dã tràng xe cát
	
	Quê hương ơi không thể nào để mất
	Dẫu chỉ là bờ cỏ với nương rau
	Bao tấm lòng yêu nước chạnh lòng đau
	Nhìn non sông bị giặc Tàu xâm chiếm
	
	Một tương lai cháu con phải đối diện
	Là nhục hằn trên mảnh đất thân thương
	Tiếng ngoại bang đầy dẫy khắp nẻo đường
	Những chứng nhân phải ôm lòng hờn tủi
	
	Câu ca dao còn trong lòng đá sỏi
	Tiếng võng đưa kẻo kẹt buổi trưa hè
	Lời ru buồn non nước nặng lòng nghe
	Thương con quốc tiếng kêu chiều não nuột
	
	Quê hương ơi xót xa câu độc lập
	Đâu nhân quyền công lý và tự do
	Lòng người dân chỉ mong được ấm no
	Ngày nắng mới trải dài trên đất Mẹ
        
        
            Ngài và Anh, Cô và Em
            Lượt xem: 15208
        
        
        18/08/2013 10:47
        
            Nàng buột miệng đổi tiếng Ngài trống rỗng,
Thành tiếng Anh thân thiết đậm đà,
Và gợi lên trong lòng đang say đắm
Bao ước mơ tràn hạnh phúc reo ca.
        
    
        
        
            Gửi em ...
            Lượt xem: 13021
        
        
        18/08/2013 10:45
        
            Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mặt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
        
    
        
        
            Gửi...
            Lượt xem: 15379
        
        
        18/08/2013 10:44
        
            Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
        
    
        
        
            Gửi Chaadaev
            Lượt xem: 10560
        
        
        18/08/2013 10:43
        
            Sự bịp bợm của tình, mơ, danh vọng
Mơn trớn ta chẳng được bao lâu
Những trò vui ngày thơ thoáng bóng,
Như mộng đêm, như sương sớm tan mau.
        
    
        
        
            Tỉnh giấc
            Lượt xem: 7871
        
        
        18/08/2013 10:42
        
            Ước mơ, ước mơ
Ngọt ngào em đâủ
Em đâu, em đâu
Niềm vui đêm tốỉ
        
    
        
        
            Biển
            Lượt xem: 14396
        
        
        18/08/2013 10:39
        
            Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh, xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng
        
    
        
        
            Mẹ ơi
            Lượt xem: 17787
        
        
        18/08/2013 10:34
        
            Bây giờ con chẳng có gì
Cúi đầu lạy mẹ con đi về trời
Chỉ xin mẹ một tiếng cười
Và câu hát thuở mẹ ngồi ru con
        
    
        
        
            Chợ buồn
            Lượt xem: 16457
        
        
        18/08/2013 10:33
        
            Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.
Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày.
        
    
        
        
            Sông Thương ngày không em
            Lượt xem: 12664
        
        
        18/08/2013 10:32
        
            Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.
        
    
        
        
            Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử
            Lượt xem: 14486
        
        
        18/08/2013 10:15
        
            Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.
        
    
Hiển thị 861 - 870 tin trong 1001 kết quả