nguồn : http://vi.wikipedia.org
Tế Hanh (1921 - 2009), tên thật là Trần Tế Hanh [1]; là một nhà thơ Việt Nam thời tiền chiến.
Ông sinh ngày 20 tháng 6 năm 1921 tại làng Đông Yên, phủ Bình Sơn; nay là xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi.
Cha ông là Trần Tất Tố, làm nghề dạy học và làm thuốc. Ông có bốn anh em, trong đó người em út là nhạc sĩ Trần Thế Bảo.
Thuở nhỏ, ông học ở trường làng, trường huyện. Năm 15 tuổi, ông ra học tại trường Khải Định (tức Quốc Học Huế).
Sẵn tính ham thích thơ, lại được thi sĩ Huy Cận "chỉ vẽ"[2], nên Tế Hanh bắt đầu sáng tác. Năm 1938, 17 tuổi, ông viết bài thơ đầu tiên: "Những ngày nghĩ học".
Sau đó, ông tiếp tục sáng tác, rồi tập hợp thành tập thơ Nghẹn ngào. Năm 1939, tập thơ này được giải khuyến khích của Tự Lực văn đoàn.
Năm 1941, Tế Hanh và thơ của ông ("Quê hương", "Lời con đường quê", "Vu vơ", "Ao ước") được Hoài Thanh và Hoài Chân giới thiệu trong cuốn Thi nhân Việt Nam (xuất bản năm 1942).
Tháng 8 năm 1945, Tế Hanh tham gia Việt Minh, tham gia công tác văn hóa, giáo dục ở Huế, Đà Nẵng; và là Ủy viên giáo dục trong ủy ban lâm thời thành phố Đà Nẵng, sau khi Cách mạng tháng Tám thành công,
Từ năm 1949 cho đến năm 1954, ông ở trong Ban phụ trách Chi hội Văn nghệ Liên khu V.
Sau Hiệp định Giơ-ne-vơ, 1954, ông tập kết ra Bắc, công tác ở Hội Văn nghệ. Năm 1957, Hội nhà văn Việt Nam thành lập, Tế Hanh tham gia Ban Biên tập tuần báo Văn của Hội, và nhiều năm, ông còn là Ủy viên chấp hành và Ban thường vụ của hội.
Năm 1996, ông được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt I[3]
Vào những năm 80, ông bị đau mắt và mắt ông mù dần. Từ đó ông bệnh liệt giường lúc mê lúc tỉnh. Ông qua đời vào lúc 12 giờ ngày 16 tháng 07 năm 2009 tại Hà Nội sau nhiều năm chống chọi với căn bệnh xuất huyết não [4].
Ngoài thơ, Tế Hanh còn dịch nhiều tác phẩm của các nhà thơ lớn trên thế giới, viết tiểu luận phê bình văn học, thơ thiếu nhi.
Tế Hanh là nhà thơ khá nổi tiếng, sáng tác cùng thời với Thế Lữ, Xuân Diệu, Huy Cận...và là một trong ba thi sĩ sinh quán tại Quảng Ngãi nổi danh ngay từ trước năm 1945: Nguyễn Vỹ, Bích Khê, Tế Hanh.
Trích một số nhận xét viết về thơ của ông:
Tình lỡ có quên nhau
Lượt xem: 28288
17/12/2014 23:08
Những tưởng đã hai phương trời ly biệt
Em quê nhà anh lưu lạc tha phương
Giấu niềm đau cùng tận của nỗi buồn
Anh và em mỗi người chia mỗi nửa
Hoa nước mặn
Lượt xem: 30641
17/12/2014 23:07
Anh xin tạ lỗi quê hương
Ra đi lời hứa nước non ngày về
Hai mươi năm một lời thề
Nợ sông núi vẫn bên lề áo cơm
Giọt đắng quê hương
Lượt xem: 29767
17/12/2014 23:06
Không còn nghe tiếng thạch sùng
Mưa đêm sũng ướt hạt buồn qua song
Áo mùa sau những cơn dông
Em ngồi vá lại tiếng lòng thời gian
Quê hương gợi nhớ
Lượt xem: 20595
17/12/2014 23:05
Không còn nghe tiếng thạch sùng
Mưa đêm sũng ướt hạt buồn qua song
Áo mùa sau những cơn dông
Em ngồi vá lại tiếng lòng thời gian
Thương răng nhớ rứa
Lượt xem: 32308
17/12/2014 23:05
Bây chừ xứ Huế ra sao
Gió lay hoa bắp thì thào lời ru
Hoàng hôn xuống thấp mây mù
Mưa qua thành Nội nghe như lời buồn
Đôi mắt em
Lượt xem: 18782
17/12/2014 23:04
Tròn xoe hai hạt nhãn lồng
Em xinh xinh quá mắt long lanh này
Cho anh gởi chút mây bay
Chiều rơi nắng xuống cho đầy nhớ thương
Yêu như …là chưa yêu
Lượt xem: 20848
17/12/2014 23:03
Em nhớ mãi ngày đầu tiên gặp gỡ
Anh khẽ chào làm loạn nhịp tim em
Ánh mắt anh sao tha thiết êm đềm
Nghe chớm nở li ti màu hoa nắng
Lòng ta mang một con thuyền về quê
Lượt xem: 20938
17/12/2014 22:55
Mưa đêm chợt đổ ngoài hiên
Giọt rơi xuống đất bóng in quê nhà
Nỗi nhớ như thể bay qua
Nghe trong tiềm thức chỉ ta gọi mình
Lời của mây và gió
Lượt xem: 31942
17/12/2014 22:55
Anh là gió
Còn em là hiện thân của vầng mây
Quấn quit bên nhau quên tháng rộng năm dài
Chỉ có đôi ta là tất cả
Hà Nội với những cơn mưa
Lượt xem: 25746
17/12/2014 22:54
Bây giờ Hà Nội ra saơ
Trời đang trưa nắng mưa đâu chợt về
Con đường với những bờ đê
Gió chiều lồng lộng tóc thề ôm lưng
Hiển thị 1131 - 1140 tin trong 2187 kết quả