Em hãy nhớ những gì mình nói nhé
	Là tình yêu không thể có hai lời
	Là trong tim chỉ có một người thôi
	Để giấc mơ không còn là huyễn hoặc
	
	Những mùa xuân chao lòng người khao khát
	Cơn gió làm lạnh buốt cả hai tay
	Xin em đừng ánh mắt qua bờ vai
	Em có biết là khổ lòng anh lắm
	
	Đôi mắt em dòng sông chia mấy nhánh
	Hàng mi dài cong uốn cả lòng anh
	Xin được làm mây gió với trăng thanh
	Bên Hằng Nga anh thẩn thờ chú Cuội
	
	Em hãy ngủ để tình yêu thầm gọi
	Mùa xuân nào còn đó giấc mơ ngoan
	Nghe tiếng lòng lần lựa chút bâng khuâng
	Khi bàn tay vuốt dài trên mái tóc
	
	Hôn môi em mà nghe lòng ngây ngất
	Hương ngọt ngào trắng tuyết hoa ngọc trâm
	Anh để tay làm gối cho em nằm
	Dìu tình yêu hai chúng mình vào mộng
        
        
            Mẹ ơi
            Lượt xem: 17791
        
        
        18/08/2013 10:34
        
            Bây giờ con chẳng có gì
Cúi đầu lạy mẹ con đi về trời
Chỉ xin mẹ một tiếng cười
Và câu hát thuở mẹ ngồi ru con
        
    
        
        
            Chợ buồn
            Lượt xem: 16461
        
        
        18/08/2013 10:33
        
            Chợ buồn đem bán những vui
Đã mua được cái ngậm ngùi chưa em.
Chợ buồn bán nhớ cho quên
Bán mưa cho nắng bán đêm cho ngày.
        
    
        
        
            Sông Thương ngày không em
            Lượt xem: 12666
        
        
        18/08/2013 10:32
        
            Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.
        
    
        
        
            Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử
            Lượt xem: 14495
        
        
        18/08/2013 10:15
        
            Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.
        
    
        
        
            Tiểu sử các Nhà thơ
            Lượt xem: 18145
        
        
        18/08/2013 07:01
        
            Xuân Diệu - Hồ Xuân Hương - Nguyễn Bính - Xuân Quỳnh - Tố Hữu - Hàn Mặc Tử - Lâm Thị Mỹ Dạ - Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Khuyến - Chế Lan Viên - Trần Đăng Khoa - Thâm Tâm - Huy Cận - Nguyễn Du - Phương Triều
        
    
        
        
            Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc
            Lượt xem: 12381
        
        
        18/08/2013 06:49
        
            Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,
        
    
        
        
            Thà đui
            Lượt xem: 14145
        
        
        18/08/2013 06:41
        
            Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ
Dầu đui mà khỏi danh nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình
        
    
        
        
            Chạy giặc
            Lượt xem: 17531
        
        
        18/08/2013 06:40
        
            Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây
Một bàn cờ thế phút sa tay
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy
Mất ổ bầy chim dáo dác bay
        
    
        
        
            Ngóng gió Đông
            Lượt xem: 14052
        
        
        18/08/2013 06:39
        
            Hoa cỏ bùi ngùi ngóng gió đông
Chúa xuân đâu hỡi có hay không?
Mây giăng ải Bắc trông tin nhạn
Ngày xế non Nam bặt tiếng hồng
        
    
        
        
            Từ biệt cố nhân
            Lượt xem: 12487
        
        
        18/08/2013 06:37
        
            Vì câu danh nghĩa phải đi ra,
Day mũi thuyền nan dạ xót xa,
Người dễ muốn chi nương đất khách,
Trời đà khiến vậy mến vua ta.
        
    
Hiển thị 821 - 830 tin trong 955 kết quả