nguồn : http://www.voque.org
xem thêm : nguồn tác giả
Tên thật: Trần Hữu Nghiễm, sinh năm: 1950, nơi sinh: Quảng Điền - Thừa Thiên- Huế
Tốt nghiệp khoa văn, Đại học Sư phạm Huế.
Vào Tây Ninh dạy học ở Hòa Thành một thời gian, sau đó về Cà Mau sinh sống và mất tại đây vì bạo bệnh.
Hội viên Hội Văn học nghệ thuật Cà Mau.
Thể loại: Thơ
* Giải B về Thơ Bộ Đại Học và Trung học chuyên nghiệp 1988-1989.
* Giải B về thơ trường Đại Học kinh tế Quốc dân Hà Nội 1991.
Thơ đã in trên nhiều tạp chí, báo Trung ương, các địa phương, các thi tuyển.
Tác phẩm:
- Xao xuyến không tan NXB Mũi Cà Mau, 1989.
- Thơ Trần Hữu Nghiễm Hội Văn Học Nghệ Thuật Cà Mau, 1990.
NHỮNG HANG CÂY GIÃ TỴ
	Bỗng nhớ hàng cây giã tỵ
	Chiều xưa mới lớn trong sân
	Trường ơi thương sao tà áo
	Người ơi thương không dám gần
	Hai bên bờ đường nho nhỏ
	Hai hàng giã tỵ chờ ai
	Có tôi những chiều thơ thẩn
	Bâng khuâng biết mấy năm dài
	Rồi tôi rời xa phố cũ
	Xui chi vẫn nhớ thương hoài
	Bạn bè của tôi gặp lại
	Nhắc nhau về hàng cây xưa
	Ngôi trường bao nhiêu người bao ngã
	Bây giờ ai đón ai đưa?
	Đã hơn mười năm, có phải?
	Tôi già như thể người xưa
	ở nơi tận cùng đất nước
	Độc ẩm buồn thương giữa khuya
DẤU XƯA
	Người đi, người đã xa rồi
	Nhớ không, đã có một thời nên thơ
	Đồi cao, chùa cổ, chiều mơ
	Tiếng thông reo đến bây giờ vẫn xanh
	Dốc xưa bước chậm đôi mình
	Bóng ơi, đôi bóng lung linh mặt hồ
	Thương nhau chín đợi mười chờ
	Thương nhau ai biết bây giờ như không
	Cổ thành hoa sứ bâng khuâng
	Rêu ơi đã phủ bao lần dấu xưa
HẠNH PHÚC
	Trời bỗng trong không một áng mây
	Một mầu xanh thanh thoát dường này
	Ơ hay ta hết buồn từ độ
	Hiểu được đời ta là cỏ cây
	Trời đất bỗng dưng thành bè bạn
	Câu hát người xưa tưởng của mình
	Chén rượu nồng đắng như hạnh phúc
	Ai gọi ta về giữa thinh không?
ĐÊM CÀ MAU
	Cà Mau chẳng mưa dầm như Huế
	Mà sao ta thấy buồn vô cùng
	Đầu tháng trăng vừa non một nửa
	Thẩn thờ ta bỗng nhớ mông lung.
	Thèm bạn cùng ta ngồi đối ẩm
	Chuyện trò cho đỡ nhớ đỡ quên
	Thèm bạn cùng ta ngồi im lặng
	Cùng trăm năm gởi một nỗi niềm
	Giọt trăng lấp lánh sân đầy nước
	Bóng của ta soi bước thì thầm
	Hỡi ơi tri kỷ từ muôn kiếp
	Biết đến bao giờ ghé đây thăm
	Chưa già chi sớm buồn tóc bạc
	Cuối trời thương những hạt mưa thu
	Sợi tơ còn vướng chân lục lụy
	lặng nghe tiếng dế gọi hư vô.
NGẬM NGÙI
	Không có ai để chia tay chiều nay
	Nắng rưng rưng vàng
	Bước chân như say
	Gửi buồn thầm
	Theo mây
	Biết có ai đợi chờ nơi kia
	Bụi mờ
	Lau thưa
	Người đi lầm lũi
	Nhớ về chốn xưa.
	
	Không có ai để chia tay chiều nay
	Mình tôi đưa tiễn tôi này
	Xin lòng vô ưu như ngày tháng
	Xin lòng vô ưu cùng cỏ cây.
BẠN TÔI
	Sống cùng những điều không thực
	Gửi thân mình cho hư không
	Bay trên muôn phương trời đất
	Tặng nơi nơi những đóa hồng
	.
	Sống cùng những điều không thực
	Hạnh phúc như là trong mơ
CHUYỆN TÌNH
	Một đám cưới vừa mới đi qua
	Bạn tôi trầm ngâm mấy phút
	Điếu thuốc trên tay cháy mất
	Đám cưới qua rồi bạn cũng bỏ tôi đi
	
	Đóa hồng ngày xưa ép trong sách chắc đã khô
	Trên khuôn mặt chàng trai già trước tuổi
	Có chút gì như bối rối
	Như không
	
	Tôi ngồi lại một mình
	Yêu vô cùng khoảng trời xa xăm
	Đã mất.
BUỒN
	Bỗng dưng buồn đến lạ lùng
	Đám mây vô định giữa lưng chừng trời
	Bỗng dưng buồn đến lặng người
	Bạn xưa đâu giữa cõi đời mênh mông
        
        
            Anh hứa đi anh
            Lượt xem: 25111
        
        
        21/08/2013 19:53
        
            Em đã yêu anh đến dại người,
Lòng em ngày tháng dễ nào nguôỉ
Yêu anh trên hết tình yêu mến,
Và sẽ yêu anh suốt một đời.
        
    
        
        
            Thói đời Ii
            Lượt xem: 18069
        
        
        21/08/2013 19:51
        
            Vụng khéo nào ai chẳng có nghề
Khó khăn phải lụy đến thê nhi
Ðược thời, thân thích chen chân đến
Thất thế, hương lân ngảnh mặt đi
        
    
        
        
            Khuyên nhủ người đời
            Lượt xem: 16480
        
        
        21/08/2013 19:50
        
            Chớ chê người ngắn cậy ta dài
Hơn kém dù ai cũng mặc ai
Vị nọ có bùi, không có ngọt
Mùi kia chầy thắm, lại chầy phai
        
    
        
        
            Chớ cậy rằng hơn
            Lượt xem: 26234
        
        
        21/08/2013 19:49
        
            Làm người hay một, hóa hay hai
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài
Trực tiết cho bền bằng sắt đá
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai
        
    
        
        
            Có phúc có phần
            Lượt xem: 27520
        
        
        21/08/2013 19:48
        
            Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần
        
    
        
        
            Vô sự là hơn
            Lượt xem: 21718
        
        
        21/08/2013 19:47
        
            Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho
        
    
        
        
            Dĩ hòa vi quý
            Lượt xem: 16345
        
        
        21/08/2013 19:46
        
            Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua
        
    
        
        
            Của nặng hơn người
            Lượt xem: 20125
        
        
        21/08/2013 19:45
        
            Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười
        
    
        
        
            Cảnh nhàn
            Lượt xem: 19374
        
        
        21/08/2013 19:44
        
            Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
        
    
        
        
            Lòng vô sự
            Lượt xem: 21828
        
        
        21/08/2013 19:43
        
            Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen
        
    
Hiển thị 1771 - 1780 tin trong 2193 kết quả