Chương một: Đối thoại biển
	Đến một ngày kia những người lính đã tới biển của mình. Cuộc gặp gỡ của triệu năm với đứa con trận mạc. Không chỉ là người lính lạ lẫm, chính biển lạ lẫm đầu tiên. Biển thốt lên: "Người sắp thắng trận sao mà hốc hác quá".
	Những người lính cầm le ta cành sú hoe vàng, cầm luôn cả một miền che chở mới. Người lính nói: "Tôi đi qua nhiều bóng mát để về đây".
	Bóng mát đã lùi xa. Mực tím đã trải lại cho tuổi học trò. Tiếng gàu sòng đã trả về cho cơn hạn hán. Trước mặt là biển, bốn bề là biển, hình như phải nói một câu gì với biển.
	Và người lính nói:
	- Hôm nay tôi thấy biển lần đầu.
	Biển nói:
	- Mái gianh nhà anh không nói thế
	Vại nước gốc cau nhà anh không nói thế
	Người lính nói:
	- Tôi phải làm gì.
	Biển nói:
	- Sống với nước hãy bắt đầu từ nước.
	Đó là, nghi lễ đầu tiên và nghi lễ cuồi cùng
	Người lính nói:
	- Mẹ dặn tôi: Ra sông lấy sóng mà yêu
	Đường xa gặp núi lấy đèo mà tin
	Tôi đã tin và chưa hề bị ngã.
	Biển nói:
	- Không ngã chưa chắc đã khỏi chìm
	Người lính nói:
	- Có bí quyết gì sau sóng kia chăng?
	Biển nói:
	- Sống với nước hãy bắt đầu từ nước.
	Người lính nói:
	Tôi đã đi suốt hai đầu đất nước.
	Biển hiu hiu thán phục
	- Nững vết thương của tôi nhiều hơn cả tuổi đời
	Biển hiu hiu thán phục
	Và biển chỉ hỏi anh đơn giản điều này:
	- Anh có biết bơi không?
	Người lính nói:
	- Không phải ai cũng biết bơi. Thế mà sao vẫn rất nhiều cái huơ tay hãnh tiến.
	Biển nói:
	- Họ đang bơi trên số phận của mình
	Một nửa trí khôn của con người là tìm cách chứng nhận mình và chứng nhận lẫn nhau.
	Người lính nói:
	- Cây không đi tìm gió, nhưng kẻ thù sẽ đến tìm ta. Ta lấy gì để che mắt chúng? Màu cát hay màu biển.
	Biển nói
	- Còn lại một mình anh
	Người lính nói"
	- Tôi phải làm gì?
	Biển nói:
	- Sống với nước hãy bắt đầu từ nước.
	Người lính nói:
	- Tôi có nhiều bạn
	Tôi cầm tay nhiều người
	Nhiều người cầm tay tôi
	Tôi sẽ gọi tên ai đầu tiên trong cơn khát biển?
	Biển nói:
	- Kẻ thù nói ngoài khơi có vàng và tìm cách cướp vàng
	Bạn bè nói ngoài khơi có sóng dữ và chia sóng cùng anh
	Hãy gọi ai không biến sóng dữ của kẻ khác thành quà tặng cho mình
	Người lính nói:
	- Bao năm rồi tôi nhìn mây biết giớ nhìn cỏ biết mưa, cả cánh buồm cũng giúp tôi chạy thóc và nhà trước khi cơn giông đến. Gió đấy, cỏ ấy và cánh chuồn mau mắn ấy có giúo gì tôi ở biển?
	Biển nói:
	- Đó là những đồng tiền để tiêu trên mặt đất
	Người lính nói:
	- Bao vốn liếng cả một đời góp nhặt
	Bước xuống tàu bỗng thành kẻ tay không
	Biển nói:
	- Những chiếc huân chương còn soi sáng trên bờ Sống với nước hãy bắt đầu từ nước
	Người lính nói:
	- Xin tạm biệt những dây hòm dây cóc day mai
	Đến thay đôi thiếu đứt
	Giúp ta xong buổi cày
	Xin tạm biệt những cử nâu me mệt ngủ
	Chín dần bên dấu chân voi.
	Xin tạm biệt những buổi trưa bát vở những buổi tối hết dầu những ban mai thổi lửa.
	Tạm biệt em, nỗi éo le của anh, dang dở của anh, cay đắng của anh; tạm biệt cơn khát tình vằng vặc.
	Em đã đến thở than trên sáo trúc
	Xua đêm đi thành mộng mị đời anh...
	Lời sóng I
	Những người lính ra đảo
	Có dòng sông đồng hành
	Năm dài và đất rộng
	Vui buồn sau chiến tranh
	Có người lính xây thành
	Lẫn vào lau biên ải
	Có bao người con gái
	Đến thăm nàng Vọng Phu...
        
        
            Muôn năm sầu thảm
            Lượt xem: 6677
        
        
        15/08/2013 17:13
        
            Nghệ hỡi Nghệ, muôn năm sầu thảm
Nhớ thương còn một nắm xương thôi
Thân tàn ma dại đi rồi
Rầu rầu nước mắt bời bời ruột gan
        
    
        
        
            Tình quê
            Lượt xem: 5421
        
        
        15/08/2013 17:07
        
            Trước sân anh thơ thẩn
Đăm đăm trông nhạn về
Mây chiều còn phiêu bạt
Lang thang trên đồi quê.
        
    
        
        
            Hái dâu
            Lượt xem: 5933
        
        
        15/08/2013 17:00
        
            Em bỏ công lao tự thuở giờ,
Chăn tằm mong kén chút duyên tơ
Cứ ngày hai buổi em đi hái
Mở lá dâu về xắt nhỏ, to.
        
    
        
        
            Cửa sổ đêm khuya
            Lượt xem: 4656
        
        
        15/08/2013 16:58
        
            Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
Tha thướt liễu in hồ gợn bóng
Hững hờ mai thoảng gió đưa hương
        
    
        
        
            Đêm  không ngủ
            Lượt xem: 5923
        
        
        15/08/2013 16:56
        
            Non sông bốn mặt mơ màng
Thức chỉ mình ta dạ chẳng an.
Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối
Gió thu lọt cửa cọ mài chăn.
        
    
        
        
            Chuyến đò ngang
            Lượt xem: 5273
        
        
        15/08/2013 16:53
        
            Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
Người thời như tỉnh, kẻ như say
Trong veo làn nước soi đôi mặt
Xa tít quê nhà trỏ một tay.
        
    
        
        
            Gái ở chùa
            Lượt xem: 7261
        
        
        15/08/2013 16:49
        
            Rừng thiền thấp thoáng dạng quần thoa
Khuê các trâm anh cũng rứa à?
Mùi tục chưa chi mà vội chán
Cuộc đời mới thế đã lo xa
        
    
        
        
            Huyền ảo
            Lượt xem: 5420
        
        
        15/08/2013 16:47
        
            Mới lớn lên trăng đã thẹn thò
Thơm như tình ái của ni cô
Gió say lướt mướt trong màu sáng
Hoa với tôi đều cảm động sơ 
        
    
        
        
            Đây thôn Vĩ Dạ
            Lượt xem: 5648
        
        
        15/08/2013 16:28
        
            Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
        
    
        
        
            Buồn thu
            Lượt xem: 7495
        
        
        15/08/2013 16:23
        
            Ấp úng không ra được nửa lời,
Tình thu bi thiết lắm thu ơi!
Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt.
Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi...
        
    
Hiển thị 1661 - 1670 tin trong 1678 kết quả