Và có lẽ ngày mai anh sẽ khóc
	Vì em đi vào lúc gió đang bay
	Và giông bão đánh chìm bao khổ nhọc
	Của non sông nghìn thuở đã phơi bày
	Em đi tới một tương lai xa hút
	Anh già nua ngồi lặng lẽ chắp tay
	Từng kỷ niệm mấy chục năm tê buốt
	Ngồi bên đường chờ đợi bóng mây bay
	Em đã biết từ lâu em rất rõ
	Còn lời gì nói được nữa hay không
	Hãy chậm rãi bên đường em ngồi đó
	Tự hỏi mình còn có nữa hay không
	Phút giây cuối bên con đường tiếp nối
	Anh chào em như vĩnh biệt muôn ngày
	Một quá khứ nặng nề như một khối
	Giá băng tràn suốt gian khổ đeo đai
	Rồi có lúc như lần này có lẽ
	Quỳng Nga xanh như vang bóng màu
	Lan Và Vĩnh Thúy Thừa Thiên thu tận mỵ
	Cùng nắm tay đưa Vĩnh Dạ lên đường
	Rồi có lúc như lần này lần nữa
	Một bài ca sẽ chuyển điệu khôn hàn
	Lời gay cấn đầu thai trong Vó Ngựa
	Hồn hóa sinh về Núi Đá Mưa Ngàn
	Rồi có lúc ngẫu nhiên em chợt thấy
	Rằng anh điên như từng đã điên rồi
	Vì điên ấy là triều vui tràn giậy
	Ngập bến bờ của tình mộng chia trôi
	Em chợt thấy yêu đời vô cùng tận
	Vì đời là rất mực rất thiêng liêng
	Em chợt thấy không buồn đau oán giận
	Vì Thiêng Liêng không chia biệt cõi miền
	Em chợt khóc như anh từng đã khóc
	Em chợt vui như anh chẳng được vui
	Em chào đón những xuân xanh bát ngát
	Đang đi về từ tuyệt thể xa xôi
	Anh ngồi lại bên đường chờ đợi lúc
	Của phút giây lịch sử chuyển thình lình
	Là giây phút từ sử xanh cổ lục
	Của cảo thơm từng lần giở trước đèn
	Còn truyền lại chuyện phong tình cổ lục
	Của tân kỳ cùng cực cổ ra kim
	Giờ đốn ngộ nơi thiên nhai hải giác
	Em nâng ly khánh chúc nước non mình
( trích tập thơ Như Sương )
        
        
            Sự sống chẳng bao giờ chán nản
            Lượt xem: 24742
        
        
        17/12/2014 14:20
        
            Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn
Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết;
Cái chết rên môi có đôi râu mép
Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao;
        
    
        
        
            Phan Hành Sơn
            Lượt xem: 27914
        
        
        17/12/2014 14:19
        
            Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở
Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn!
Hăm mốt tuổi căm hờn
Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi
        
    
        
        
            Những đêm hành quân
            Lượt xem: 24432
        
        
        17/12/2014 14:18
        
            Tôi cùng xương thịt với nhân dân của tôi
Cùng đổ mồ hôi, cùng sôi giọt máu;
Tôi sống với cuộc đời chiến đấu
Của triệu người yêu dấu gian lao
        
    
        
        
            Ngọn quốc kỳ
            Lượt xem: 33292
        
        
        17/12/2014 14:17
        
            (Trích Trang ca)
...
Ai từng nghe nói quân du kích?
Nhắc đến lòng son tràn cảm kích,
Ôi những chiến sĩ, những anh hùng,
Những kẻ hồn xanh như ngọc bích;
        
    
        
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
            Lượt xem: 24030
        
        
        17/12/2014 14:16
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
Thằng cu Vũ, bác chưa về được thăm.
Bây giờ cháu đã lên năm,
Từ khi nhỏ xíu cháu nằm trên tay,
        
    
        
        
            Yêu
            Lượt xem: 36524
        
        
        17/12/2014 14:15
        
            Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết ...
        
    
        
        
            Ý thu
            Lượt xem: 33587
        
        
        17/12/2014 14:14
        
            Tặng Nguyễn Lương Ngọc
Những chút hồ buồn trong lá rụng
Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.
Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;
Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.
        
    
        
        
            Vì sao
            Lượt xem: 36851
        
        
        17/12/2014 14:13
        
            Bữa trước, riêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi "vì sao?"
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thỏa khát khao
        
    
        
        
            Trăng
            Lượt xem: 41192
        
        
        17/12/2014 14:11
        
            Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá;
Ánh sáng tuôn đầy các lối đi,
Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ ...
Im lìm, không dám nói năng chi .
        
    
        
        
            Trách em
            Lượt xem: 30577
        
        
        17/12/2014 14:09
        
            Em không có gì đáng trách
Nhưng anh muốn trách em
Trách bởi sao yêu mến
Rồi lại đến yêu thêm.
        
    
Hiển thị 1681 - 1690 tin trong 2485 kết quả