Thơ

19/12/2014 15:12
Lượt xem 42478
Tác giả: Vũ Hoàng Chương
 
Một dĩ vãng tràn thơ và đẫm lệ
Những u hoài chôn kín tận thâm tâm
Anh dùng dằng mãi chiều nay mới kể
Mặc dầu em thúc giục đã bao năm
Vườn tâm sự sắc hương nào có thiếu
Nhưng hương tàn trong nhị sắc trên hoa
Đây đó ngủ âm thầm muôn cánh héo
Nụ cười tan tác phấn son nhòa
Đây chiếc tổ chim không nhìn nhận nữa
Để buồng rơm mục nát giá hơi may
Kia ủ dột đôi ba mồ lá úa
Ngổn ngang nằm thoi thóp dưới chân cây
Hãy nín thở đi em và rón rén
Kẻo bước chân xô giạt những hồn thơm
E tiếng nói sẽ làm kinh động đến
Của thời xưa niềm thương nhớ yêu đương
Hãy đứng lại trầm ngâm bên mộ lá
Hãy nâng niu từng cánh rụng đài xơ
Nhưng chớ hỏi bướm vàng đâu vắng cả
Cùng chim xanh thôi hót tự bao giờ
Chớ căn vặn buồng rơm sao bỏ trống
Mà uyên đi có hẹn trở về chăng
Cũng đừng nhắc phiến gương hồ ảo mộng
Còn hay thôi ngời tỏ dấu sao băng
Hãy yêu lặng nhưng trông tìm hãy khắp
Hiểu cho ta mà cảm nữa cho sâu
Rồi em sẽ thấy lòng thơ tràn ngập
Sóng buồm thương xô đến tự đâu đâu
Từng bước đã theo anh vào quá khứ
Hãy theo anh từng bước lặng ra về
Đó hết thẩy em ơi đời tâm sự
Vui gì đây mà em cố đòi nghe
Trời xuân quang đãng ngoài kia
Giấu nhanh giọt lệ ra về thôi em
Lần sau muốn lại vào xem
Đừng quên khẽ tiếng và êm gót giầy
Bước chân lời nói thơ ngây
Nếu làm xao động những ngày tháng qua
Thì anh đón cửa vườn hoa
Thôi không kể nữa đâu mà nghe em.
Các tác phẩm khác

Sông Thương ngày không em Lượt xem: 11160
18/08/2013 10:32
Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.

Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử Lượt xem: 12626
18/08/2013 10:15
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.

Tiểu sử các Nhà thơ Lượt xem: 15841
18/08/2013 07:01
Xuân Diệu - Hồ Xuân Hương - Nguyễn Bính - Xuân Quỳnh - Tố Hữu - Hàn Mặc Tử - Lâm Thị Mỹ Dạ - Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Khuyến - Chế Lan Viên - Trần Đăng Khoa - Thâm Tâm - Huy Cận - Nguyễn Du - Phương Triều

Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc Lượt xem: 10831
18/08/2013 06:49
Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,

Thà đui Lượt xem: 13053
18/08/2013 06:41
Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ
Dầu đui mà khỏi danh nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình

Chạy giặc Lượt xem: 16523
18/08/2013 06:40
Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây
Một bàn cờ thế phút sa tay
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy
Mất ổ bầy chim dáo dác bay

Ngóng gió Đông Lượt xem: 12725
18/08/2013 06:39
Hoa cỏ bùi ngùi ngóng gió đông
Chúa xuân đâu hỡi có hay không?
Mây giăng ải Bắc trông tin nhạn
Ngày xế non Nam bặt tiếng hồng

Từ biệt cố nhân Lượt xem: 10853
18/08/2013 06:37
Vì câu danh nghĩa phải đi ra,
Day mũi thuyền nan dạ xót xa,
Người dễ muốn chi nương đất khách,
Trời đà khiến vậy mến vua ta.

Mưa Lượt xem: 31826
18/08/2013 06:34
Sắp mưa
Sắp mưa
Những con mối
Bay ra

Cây dừa Lượt xem: 12982
18/08/2013 06:33
Cây dừa xanh toả nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao.

Hiển thị 1271 - 1280 tin trong 1403 kết quả